Mấy người Tiền Sơn Sơn, Vương Thừa Dịch, Trương Khả đều lập tức biến sắc!
Đặc biệt là Vương Thừa Dịch, trực tiếp quát Tô Minh: "Anh Tô, không có tiền bối thì có lẽ chúng ta đã không tìm thấy nơi này. Tiền bối có ơn cứu mạng với chúng ta, mong anh khách sáo chút đi..."
Vương Thừa Dịch có chút tức giận, hắn ta cực kỳ kính trọng và biết ơn Cổ Dực.
Tô Minh vừa tới đã khiêu khích Cổ Dực thì đúng là hết sức xấc láo, hay anh là con chó dại? Gặp ai cũng cắn? Rõ ràng tiền bối đối xử tốt với đám người mình như vậy, có lòng tốt mời anh tới san xẻ bảo vật, kết quả anh...
Tô Minh lạnh lùng liếc Vương Thừa Dịch một cái.
Lúc này.
"Anh Tô, người này là Cổ Dực tiền bối, có thực lực rất khủng bố, là cao thủ đỉnh cấp còn sót lại ở chiến trường Thần Ma...", Tiền Sơn Sơn cũng mở miệng. Gã ta uyển chuyển hơn, không có quát mà là kính cẩn giới thiệu Cổ Dực.
Còn Độc Cô Nguyên lại lặng lẽ đến gần Tô Minh, sốt ruột hạ giọng nói: "Tô Minh, anh muốn chết hả? Nghe tôi, xin lỗi tiền bối đi, anh có biết mình vừa nói gì không vậy?"
Độc Cô Nguyên vừa tức giận vừa lo lắng. Tức Tô Minh không biết tốt xấu, vừa tới đã khiêu khích người ta. Lo Cổ Dực tức giận hạch tội Tô Minh, vậy anh sẽ xong đời. Tuy Tô Minh rất mạnh, mạnh đến đáng sợ, biến thái và khó tin, cũng là thiên tài xuất sắc nhất mà cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640139/chuong-1759.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.