Dường như bọn họ đã bị không gian và thời gian trấn áp vậy.
Khủng bố thật!
Phải gọi là cực kỳ khủng bố!
Đến mức không thể nào hình dung ra được.
“Tôi… Tôi… Chúng tôi là người đến thăm dò chiến trường Thần Ma, nếu như có lỡ quấy rầy tiền bối, kính mong thứ lỗi cho!”, Tiền Sơn Sơn run run nói, có vẻ như sắp phát khóc tới nơi, gã ta bị dọa đến sức sắp són cả ra quần mất rồi.
“Thế sao?”, Cổ Dực khẽ liếc cả đám bằng ánh nhìn sâu xa, cười cười.
Bên trong ánh mắt kia chính là nét nghiền ngẫm.
Giờ phút này, trong lỗ tai Cổ Dực đã truyền đến giọng nói của ý chí Đại Đạo, hắn ta biết bốn người này có chút liên quan tới Tô Minh.
Thú vị thật!
“Tâm trạng của bổn tọa không tệ lắm, tha cho mấy người vậy!”, Cổ Dực cười nói, thu lại ánh mắt kia.
“Phù phù…”. Lúc này cả đám Tiền Sơn Sơn mới dám hít sâu thở phào, sắc mặt tái nhợt, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên mặt, trông chẳng khác nào vừa được vớt từ dưới nước lên.
“Cảm tạ tiền bối!”, bốn người Độc Cô Nguyên nhanh chóng cung kính cúi đầu, bọn họ đều cho rằng Cổ Dực chính là một lão quái vật mạnh mẽ năm xưa tham gia cuộc đại chiến tại chiến trường Thần Ma.
Không thể loại trừ khả năng này!
Chiến trường năm xưa tuy vô cùng thảm khốc, nhưng chưa chắc đã không còn ai sống sót.
Nhưng suy cho cùng, cũng có một vài nhân vật khủng bố còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640127/chuong-1747.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.