Chương trước
Chương sau
"Ơ mà, sao Chu Kình còn chưa đến nữa? Tôi sốt ruột luôn rồi", Tô Minh đã đoán được ý chí đại đạo làm đủ mọi thứ ràng buộc mình chắc hẳn là vì Chu Kình sắp tới.

"Tại sao nhóc Tô vẫn không nghĩ cách rời khỏi đó?", lúc này, bên ngoài, Đạm Đài Chân Thương và những người quan tâm Tô Minh đều không khỏi sốt ruột!


Chỉ cần Tô Minh rời khỏi không gian kia, đi đến nơi khác trên chiến trường Thần Ma thì vẫn có thể thắng Chu Kình! Thế nhưng, Tô Minh lại cứ như chẳng cảm giác được không giới hư vô và đá Hỗn Độn Trấn Binh. Anh chẳng những không đi mà còn thảnh thơi đứng tại chỗ. Quan trọng hơn là Chu Kình đang dùng hết tốc độ xông tới, nhanh một cách kinh người.

Đúng lúc này, không ngờ biến cố lại... lại xảy ra tiếp.

"Má! Đại đạo! Vừa vừa phải phải thôi! Làm vậy thì vứt mặt mũi đâu nữa?", Đạm Đài Chân Thương quát, ngẩng phắt đầu nhìn lên trên chín tầng trời, mặt mày đỏ gay.

Chẳng những là ông ta mà ngay cả Hỗn Độn Long Quy dưới đáy vách núi Vấn Thiên cũng hừ lạnh: "Đại đạo hơi quá rồi đó!"

Chỉ thấy, không gian nơi Tô Minh đang đứng trong màn hình trên bầu trời...

Thế mà... thế mà... thế mà không hiểu sao lại dựng lên một loạt mắt trận và các móc xích trên vách chiến trường Thần Ma.

Đáng sợ hơn là những mắt trận ấy đều nằm ngoài nền văn minh Xương.

Còn những móc xích kia thấp nhất cũng có cấp Hỗn Độn.

Những mắt trận và móc xích kia như có linh hồn, nhanh chóng di chuyển, chỉ phút chốc đã... đã hình thành một trận pháp di động cực lớn.

Trận pháp di động ấy chính là "trận phá hủy ý cảnh".

Trận pháp kiểu đó rất hiếm thấy, thậm chí hiếm đến khó tin.

Thế mà đại đạo cũng có? Còn biết dùng?

Hiển nhiên, "trận phá hủy ý cảnh" kia chính là những gì từ chiến trường Thần Ma và đến từ nền văn minh cao cấp hơn nền văn minh Xương.

Không ngờ thứ này lại bị đại đạo chiếm được?

Đạm Đài Chân Thương và những người hiểu rộng biết nhiều lập tức kịp phản ứng lại, e rằng khi nền văn minh vừa hình thành từ hàng tỷ năm trước, chiến trường Thần Ma mới xuất hiện thì chắc ý chí đại đạo chính là nhóm đầu tiên tiến vào đây vơ vét?

Nếu ý chí đại đạo thật sự là người của chủng tộc kia, vậy thì âm mưu của ông ta quá đáng sợ!

Điều đó mà là thật thì chẳng trách ông ta lại che giấu mọi thứ ghê như vậy, thậm chí, chắc hàng tỷ năm qua ông ta đã giấu những cơ hội chứng đạo thành Đế đi, cố tình làm giảm sức mạnh của thế giới Đại Thiên xuống.

“Chết tiệt… hy vọng phỏng đoán của ta là sai”, Hỗn Độn Long Quy có chút kinh hãi trước suy đoán của chính mình.
Nếu chủng tộc đó thực sự tồn tại, thậm chí kéo tới tập kích, vậy thì… toàn bộ nền văn minh Xương đều lâm vào hiểm nguy rồi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.