Chương trước
Chương sau
Chính hắn ta cũng có chỗ không bằng.

Nhưng nào nghĩ đến...

Ha ha ha...


Yêu nghiệt nữa thì cũng chỉ là một tên não tàn thôi!

Làm càn trước mặt sứ thần học viện Hỗn Độn?

Từ chối lời mời của học viện Hỗn Độn?

Trâu bò.

Khắp thiên hạ, bắt đầu từ nền văn minh Xương khai thiên lập địa đến giờ, trong hơn một tỷ năm qua, e rằng chỉ có đồ đần tên là Tô Minh này có thể làm ra chuyện như thế.

Đạm Đài Vô Tình cũng hơi nhăn mày.

Chỗ sâu trong đôi mắt đẹp cũng có phần không hiểu và đáng tiếc.

Mặc dù Tử Bình và Tử Diệu trào phúng rất chói tai.

Nhưng sau khi tiến vào chiến trường Thần Ma, hiểu được những chuyện liên quan tới vực Hỗn Độn và tâm Hỗn Độn bên trong học viện Hỗn Độn, cô ta cũng chỉ có thể nói một câu - học viện Hỗn Độn vô địch! Là tồn tại áp đảo phía trên toàn bộ nền văn minh Xương!

Thật sự.

Không nên từ chối lời mời của học viện Hỗn Độn.

Đây là chuyện không tài nào tưởng tượng nổi, đó chắc chắn là cơ hội và kỳ ngộ lớn nhất ở nền văn minh Xương, thật sự không nên từ chối.

Đạm Đài Vô Tình vô cùng vô cùng vô cùng muốn ra khỏi chiến trường Thần Ma để khuyên Tô Minh.

Nói cho Tô Minh một vài chuyện về học viện Hỗn Độn, về việc rốt cuộc đó là loại tồn tại vô địch đến nhường nào.

Đáng tiếc, cô ta không ra được.

Huống chi, hiện tại Tô Minh đã từ chối, quá muộn rồi.

Sắc mặt cô ta không khỏi tái đi.

Từ chối lời mời của sứ thần học viện Hỗn Độn, tương đương với vả mặt học viện Hỗn Độn một lần nữa...

Lặp lại.

Tô Minh sẽ chết!

Vị sứ thần kia sẽ giận dữ.

Tô Minh hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Đạm Đài Vô Tình siết chặt nắm tay, vô cùng hồi hộp.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.