Không trách cứ mà còn mời?
Tô Minh sắp một bước lên trời?
Ngay cả ý chí đại đạo cũng nóng nảy...
Nếu Tô Minh mà đi học viện Hỗn Độn thì toan tính của ông ta phải làm sao đây?
Những sắp đặt kia chẳng phải sẽ biến thành công cốc sao?
Sao còn cướp được kho tàng huyết mạch của Tô Minh chứ?
Thế nhưng, ý chí đại đạo có sốt ruột đến mấy cũng chẳng dám ý kiến hay tỏ vẻ gì. Bởi vì học viện Hỗn Độn quả thật không phải là nơi ông ta có thể đắc tội nổi.
"Tô... Tô Minh... mau đồng ý đi! Còn ngây ra đó và do dự gì nữa?", Độc Cô Nguyên sốt ruột nói, vì lúc này Tô Minh vẫn chưa đồng ý, mà cứ ngây người, chắc đã bị niềm vui bất ngờ ấy dọa ngốc, nên đương nhiên cô ta phải nhắc nhở rồi.
Tư Đồ Phụng, Tư Đồ Nhung đứng cạnh đều lộ ra vẻ mặt vừa ghen tỵ rồi không tài nào tin nổi, vặn vẹo đến biến hình.
Đương nhiên, dù thế nào thì cũng đã nhặt lại được một mạng, điều đó cũng đủ rồi.
"Cảm ơn ý tốt của tiền bối, nhưng tôi tạm thời không muốn. Nếu có cơ hội thì sau này tôi chắc chắn sẽ đi đến học viện Hỗn Độn!", Tô Minh cũng khá là kinh ngạc khi mà đối phương lại mời mình.
Không hổ là là cao thủ đứng trên đỉnh nền văn minh Xương, thái độ và lòng khoan dung đúng là khiến người ta phải lau mắt mà nhìn. Dẫn đến, anh cũng có thiện cảm với bóng người áo trắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640092/chuong-1712.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.