Chương trước
Chương sau
Chung Ly Tĩnh quả thật không phải là người chịu thua kém.

“Không cần tự mãn, kẻ tên Tô Minh này rất khủng bố! Cho dù cậu đã tiến vào cảnh giới Vực Chủ, cũng không thể nào thắng được!”, hít một hơi thật sâu, Viên Châm mở miệng nói.


“Vâng”, Chung Ly Tĩnh gật đầu thật mạnh, nhưng lần đầu tiên, trong đáy lòng hắn ta lại nảy một tia nghi ngờ đối với sư phụ của mình.

Chỉ có tự mình cảm nhận mới biết được rõ ràng, từ cảnh giới Dung Đạo đi lên cảnh giới Vực Chủ, thực lực đã tăng vọt lên bao nhiêu.

Thật sự là Chung Ly Tĩnh cảm thấy bản thân gần như có thể trở thành người vô địch trong lớp thế hệ trẻ hiện nay.

Tô Minh kia.

Thật sự có thể là đối thủ của hắn ta sao?

Có phải là sư phụ bị Tô Minh tạo thành bóng ma tâm lý trong lòng nên mới đánh giá cao Tô Minh như vậy hay không?

Đương nhiên, những lời này của Chung Ly Tĩnh chỉ là ý nghĩ sâu trong nội tâm hắn ta mà thôi, hắn ta không thể nói ra như thế được.

“Tĩnh Nhi trước hết đi theo sư phụ đến Tiên Lạc Mộ đã!”, Viên Châm nghĩ ngợi một chút rồi nói: “Cậu là Đao tu, trong Tiên Lạc Mộ, một vị lão tổ đã để lại một thanh đao và một bộ đao pháp truyền thừa, nếu cậu có thể nắm chắc được thì thực lực của cậu có thể tiếp tục tăng lên nhanh chóng! Thanh đao kia tên là Toái Tiên, là bảo vật cấp bậc bán bộ Hỗn Độn, là món vũ khí vô cùng mạnh mẽ đã từng xuất hiện trong lịch sử của học viện Tiên Lạc, đáng tiếc, mấy trăm năm nay học viện Tiên Lạc không xuất hiện thêm Đao tu nào ưu tú nên vẫn không có tư cách nắm “Toái Tiên” trong tay. Mà bộ đao pháp truyền thừa kia lại càng lợi hại hơn nữa, nó tên là “Toái Tiên Trảm”!”

“Vâng!”, hơi thở của Chung Ly Tĩnh trở nên nóng bỏng, đối với đao và đao pháp cường đại, Đao tu không có cách nào kháng cự lại được.

“Còn có huyết mạch Tổ Lân của cậu nữa, nó vẫn chưa được kích hoạt và dung hợp hoàn toàn, chuyện này sư phụ và học viện Tiên Lạc sẽ nghĩ cách cho cậu, nghe nói phía Bắc có mấy di tích huyệt động thời tiền sử mở ra, sư phụ sẽ cùng với mấy vị lão tổ đến đó trước, chúng ta sẽ cố gắng tìm cho cậu máu của mấy loài tiền sử, giúp cậu kích hoạt và dung hợp hoàn toàn huyết mạch Tổ Lân”, Viên Châm lại nói.

“Cảm ơn sư phụ”, Chung Ly Tĩnh vô cùng hưng phấn, trong lòng cực kỳ vui mừng, sư phụ và học viện Tiên Lạc đối xử với hắn ta thật tốt.

Còn phải cảm ơn cái người tên Tô Minh mà chưa từng gặp mặt kia nữa!

“Tô Minh, nếu như không phải anh làm cho sư phụ và học viện Tiên Lạc sợ hãi, sao tôi có thể có được đãi ngộ như thế này? Ha ha…Vì để cảm ơn anh, chờ anh ra khỏi trận Tinh Thần, Chung Ly Tĩnh tôi sẽ đích thân đưa tiễn anh lên đường, hy vọng lúc đó, anh thật sự có thể cường đại đến mức yêu nghiệt giống như những lời đồn đãi, tốt nhất là đừng có làm cho tôi phải thất vọng”, Chung Ly Tĩnh thầm nghĩ.

Ngay sau đó, Chung Ly Tĩnh theo sư phụ Viên Châm chậm rãi rời khỏi Tĩnh Các.

Đi thẳng đến phía sau núi.



Học viện Bình Thiên.

Dưới lòng đất sâu hàng chục nghìn mét.

Đó là một thế giới kiếm mộ vô tận, không thấy điểm cuối.
Ước chừng trăm triệu chuôi kiếm được cắm trên các phần mộ, trên các ngọn núi lửa…

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.