Chương trước
Chương sau
"Lẽ nào trơ mắt nhìn Chu Kình chết?", sắc mặt Chu Thủ Hạnh hết sức khó coi, bà ta không ngờ tộc Đạm Đài lại... lại phản ứng kịch liệt như vậy!

Bà ta đã quá xem nhẹ tầm quan trọng của Đạm Đài Vô Tình với tộc Đạm Đài, và sự bao che của cô ta với Tô Minh.


"Chết cũng đáng! Lén hạ độc? Chết mười ngàn lần còn chưa hết tội!", Đạm Đài Vô Tình liếc Chu Kình bằng ánh mắt tràn ngập sát khí, lạnh lùng nói.

Chu Kình rụt cổ, lúc này hắn thật sự sợ, chỉ muốn sống.

"Thất công chúa...", Chu Thủ Hạnh vừa định nói gì đã bị Đạm Đài Chân Thương ngắt lời: "Mời Chu tiền bối rời khỏi, nhường sân lại cho lớp trẻ".

Ông ta dứt khoát mở miệng đuổi người.

"...", Chu Thủ Hạnh im lặng, khí thế trên người kịch liệt dao động, chuẩn bị ra tay.

Thế nhưng, lúc này Chu Thủ Hạnh đã bị sáu bảy lão tổ của tộc Đạm Đài nhìn chằm chằm vào, hễ bà ta dám ra tay thì họ cũng sẽ ra tay.

Không còn sự lựa chọn nào khác!

Chu Thủ Hạnh đẽ bị ép đến đường cùng, chẳng còn sự lựa chọn nào, dù không cam lòng và tức giận hay hy vọng... Cuối cùng, bà ta chỉ có thể đau khổ, căm giận tránh ra.

"Đừng mà, lão tổ, cứu con, cứu con đi lão tổ!", thấy Chu Thủ Hạnh tránh ra thật, cả người Chu Kình run lên, suýt nữa ngồi bệt xuống đất, đau khổ hét lên.

Hắn đã sợ tới mức không giữ nổi bình tĩnh, nào còn dáng vẻ của một thiên tài đứng đầu thế hệ trẻ? Còn đâu là yêu nghiệt xếp thứ nhất của vương triều Bất Tử nữa?

Chu Thủ Hạnh đã chấp nhận tránh ra, những lão tổ khác của tộc Đạm Đài và Đạm Đài Chân Thương cũng tránh ra, kể cả Đạm Đài Vô Tình.

Giờ trong sân chỉ còn lại Tô Minh và Chu Kình.

Hiển nhiên, mọi người đều biết, kế tiếp chính là cảnh Chu Kình chết trong tay Tô Minh!

"Không... không... đừng mà...", Chu Kình cuống cuồng lùi về phía sau, sợ đến thét lên.

Có điều, hắn vừa lùi lại mấy bước, bỗng dưng run lên. Chằng ai biết, lúc này, trong lỗ tai hắn lại có một giọng nói vang lên và nó đến từ ý chí đại đạo!

Sau đó, tâm trạng của Chu Kình lập tức xoay chuyển 180 độ. Hoảng loạn, sợ hãi, van xin.. nháy mắt biến mất, thay vào đó là vẻ âm trầm, đắc chí, khinh bỉ, tàn bạo đầy sát khí.

Chu Kình nhìn chằm chằm vào Tô Minh, cười gằn: "Nên mới bảo trời không tuyệt đường người, Tô Minh à! Mày có mạnh hay biến thái cỡ nào thì cũng sống trong thế giới Đại Thiên thôi! Mày không thoát khỏi thế giới này đâu! Chấp nhận số phận đi! Nếu giờ mày muốn giết tao, tao đoán mày sẽ không làm được! Dù tao có đứng tại đây, không trốn hay tránh mặc mày chém giết thì mày cũng không làm được đâu, ha ha ha ha..."

Chuyển biến bỗng xảy ra một cách hết sức kỳ lạ. Dù sao, cả 10 tỷ người đang có mặt ở đây, bao gồm Đạm Đài Vô Tình, Đạm Đài Chân Thương và đám lão tổ của tộc Đạm Đài, hay thậm chí là Chu Thủ Hạnh cũng không hiểu tại sao cảm xúc của Chu Kình lại đột nhiên thay đổi như vậy?

Lẽ nào là bị dọa đến phát điên? Trong giây phút sống còn, đầu óc đã không còn tỉnh táo nữa?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.