Còn Đạm Đài Vô Tình từ đầu đến cuối đều không phản bác, cũng quay người rời đi.
Chỉ còn lại Gia Cát Vân Thanh và Đạm Đài Vô Tồn ở lại.
"Mẫu hậu, xảy ra chuyện gì thế ạ?", Đạm Đài Vô Tồn mơ hồ đã hiểu ra chuyện gì đó, nhưng vẫn chưa rõ lắm nên không kiềm chế được lên tiếng hỏi.
Gia Cát Vân Thanh thở dài một hơi, từ từ kể lại.
Đến khi kể xong, Đạm Đài Vô Tồn mới thấy nực cười, nói: "Mẫu hậu, không phải đầu óc Vô Tình có vấn đề rồi đó chứ? Ở thế giới Đại Thiên này còn có người yêu nghiệt thiên tài hơn Chu Kình sao? Thậm chí con còn nghi ngờ người có thể đuổi kịp được người có thiên phú vô địch như Chu Kình cũng không có ấy..."
"Vô Tồn, mấy ngày này nếu con có thời gian thì thử liên hệ với vài người bạn của Vô Tình, bảo họ tới phủ công chúa khuyên bảo Vô Tình đi. Đứa nhỏ Vô Tình này các mặt đều hoàn hảo, nhưng có lúc lại quá bướng bỉnh, nói cho cùng nó cũng chỉ là không hài lòng với việc phụ hoàng con sắp xếp hôn sự cho nó thôi, dù cho đối phương là Chu Kình. Nhưng nó cũng không nghĩ ra được trên đời này ngoài Chu Kình ra thì còn ai có thể xứng với nó? Lẽ nào định cô độc đến già ư? Hơn nữa, từ nhỏ đến lớn không phải nó cũng hễ mở miệng ra là nói người đàn ông tương lai của Đạm Đài Vô Tình nhất định phải là đệ nhất yêu nghiệt, người mạnh nhất đương thời ư?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/639976/chuong-1596.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.