Côn Thương còn biết kiềm chế, nhưng Phượng Nguyên lại không thèm che giấu sự phấn khích và tàn nhẫn của mình.
Thậm chí Phượng Nguyên còn mở miệng trào phúng: "Anh Thương, anh cũng đừng làm người ta khó xử chứ? Sợ là người ta không dám đi lên sân thủy tinh đâu. Người phụ nữ mình âu yếm cũng đã chết, một mình côi cút. Anh ta lại đến từ một nơi đê tiện như trần thế, cũng chẳng có cô gái ưu tú nào nhìn trúng anh ta đâu. Để anh ta nhìn chúng ta kết hôn là đang xát muối vào tim đấy".
Cái gọi là "người phụ nữ mình âu yếm cũng đã chết rồi" của cô ta chính là đang nói đến Diệp Mộ Cẩn đã chết. Cô ta cho rằng Diệp Mộ Cẩn đã chết.
Phượng Nguyên cà khịa không kiêng nể gì! Nhưng mà giọng nói châm biếm của cô ta vừa mới dứt... ai cũng không ngờ chính là.
"Không có cô gái ưu tú nào nhìn trúng anh ấy ư?", Đạm Đài Vô Tình thế mà lại mở miệng.
Không ngờ cô ta lại mở miệng!
Ai ai cũng chấn động.
"Không biết Đạm Đài Vô Tình tôi có được xem là một cô gái như trong miệng cô dâu mới đây không nhỉ? Nếu Tô Minh bằng lòng thì bây giờ tôi có thể gả cho anh ấy ngay lập tức", Đạm Đài Vô Tình nói như thật, không hề có chút đùa giỡn hay trêu chọc nào.
Phút chốc, mọi tiếng động biến mất. Mà sắc mặt Phượng Nguyên lại trở nên trắng bệch.
"Tần Lưu Ly tôi cũng muốn gả cho Tô Minh nè. Muốn ngay lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/639924/chuong-1544.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.