Chương trước
Chương sau
“Nói thì là như vậy, trên thực tế, bổn cung trước đó cũng luôn tưởng vậy, nhưng khoảnh khắc vừa rồi, bổn cung thay đổi suy nghĩ rồi”, thiên nữ Tạo Hóa hít một hơi thật sâu: “Ý chí đại đạo của nền văn minh Xương này che giấu quá sâu!!! Nếu như vừa rồi bổn cung không cảm giác sai, thì ý chí đại đạo trên chín tầng xanh kia rõ ràng không bị tổn hại tới căn nguyên!”

“Hả?”, Tô Minh sững sờ.

Trời ạ.


Làm sao có thể?

Căn nguyên của đại đạo chịu thương tổn do đó dẫn tới đại đạo không biểu hiện ra ngoài, con đường chính đạo trở thành đế bị tắc nghẽn, đây là điều phải công nhận!

“Đúng, ý chí đại đạo căn bản không hề bị thương tới căn nguyên, nó cố tình ngụy tạo nên trò dối trá thấu trời này”, thiên nữ Tạo Hóa lại hít sâu, trong lòng có chút kinh ngạc, trước đó cô ta chưa từng để nền văn minh Xương này vào mắt, thậm chí hàng trăm triệu năm trước, khi du ngoạn tới thế giới Đại Thiên, cũng lười để ý tới cái gọi lại là ý chí đại đạo này, cũng chỉ là thứ rác rưởi bất cứ lúc nào cũng có thể bị cô ta bóp chết trong nháy mắt, chẳng ngờ tới...

Tô Minh rơi vào trầm mặc.

Không hiểu sao máu nóng đang chảy trong người có chút lạnh lẽo.

Thông thường những gì thiên nữ Tạo Hóa nói đều không sai.

Như vậy thực sự theo lời của Thiên nữ tiền bối, căn nguyên đại đạo không hề bị thương tổn, hơn nữa vẫn luôn giở trò gian dối, là vì điều gì?

Ngoài ra, tất cả các Đại Đế, bán Đế trong thế giới Đại Thiên kia đều đã đi đâu rồi?

Dường như không có chút dấu tích.

Chết sao?

Chết thế nào?

Dường như là một bí ẩn.

Mà những bí ấn đó sẽ là âm mưu của ý chí đại đạo chăng?

Tô Minh nghiêm túc suy nghĩ.

“Nhóc Tô, tiếp theo anh phải dựa vào chính mình thôi, mà trọng điểm là, kho tàng huyết mạch trong người anh, bổn cung có một dự cảm mạnh mẽ rằng dường như ý chí đại đạo này vẫn luôn nhìn chằm chằm vào anh, mà trên người anh, thứ đáng giá để nó có hứng thú thậm chí là không tiếc lộ ra một vài sơ hở, chỉ có kho tàng huyết mạch mà thôi, suy cho cùng một đời này của bổn cung, trước mắt chỉ có duy nhất một thứ không nhìn thấu chính là kho tàng huyết mạch này”.

“Nói đến cũng là một chuyện tốt, nếu bổn cung bất cứ lúc nào cũng có thể tùy ý ra tay, đối với anh mà nói sẽ giảm bớt rất nhiều áp lực, nhưng cũng sẽ khiến anh gặp rào cản trong quá trình trưởng thành trên con đường võ đạo, về phần ý chí đại đạo, nó sẽ không dám quang minh chính đại đối phó với anh, nếu không thì bổn cung sẽ giết chết nó ngay lập tức, bản thân nó cũng hiểu rõ điểm này”.

“Thiên nữ tiền bối, tôi biết rồi”, Tô Minh hít sâu một, nặng nề gật đầu.

Tô Minh đang cùng thiên nữ Tạo Hóa trao đổi.

Mà Ngưỡng La Thiên kẻ trên người dưới vẫn chìm trong cơn chấn động.

Bao gồm cả Hương Tuyết tiên tử.

Đều im lặng một hồi lâu.

Trong chốc lát không thể tiêu hoá nổi sự rung động do thiên nữ Tạo Hóa đem lại!!!

Sự chấn đông chư thiên vạn giới này không bất kỳ ngôn từ nào có thể hình dung được.

Sau hơn mười phút.
“Cô Nhan, tôi có thể ở lại Ngưỡng La Thiên nhà họ Nhan được không?”, Tô Minh bước tới chỗ Nhan Sở Ngọc hỏi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.