Chương trước
Chương sau
"Tô Minh, Linh Bảo Hỗn Độn thượng phẩm của cậu trong chốc lát cũng không giãy ra được đâu, đủ để tôi giết cậu mười lần tám lần rồi, còn di ngôn gì muốn nói không?", Quái Nhân Tiên Hạc nhàn nhạt nói. Cơ thể ông ta dao động, lúc ẩn lúc hiện, quy luật không gian phản phác quy chân, chỉ cảm thấy bốn phía đều thực hư lẫn lộn, khắp nơi đều là khí tức và bóng dáng ông ta.

"Cuối cùng phải kết thúc rồi sao?", Tần Lưu Ly thở dài, trong đôi mắt xinh đẹp càng trở nên phức tạp, càng ngày càng muốn thấy Tô Minh sáng tạo ra kỳ tích. Đáng tiếc, đây là điều không thể.


Con bài chưa lật, chiêu số, bảo vật của một người không thể dùng mãi chẳng hết được.

Ngay cả Linh Bảo Hỗn Độn thượng phẩm cũng dùng tới, lẽ nào Tô Minh còn giấu con bài chưa lật hay chiêu số gì mạnh hơn cả Linh Bảo Hỗn Độn thượng phẩm sao?

Không thể. Tuyệt đối không thể. Mà người có cùng ý tưởng với Tần Lưu Ly đâu chỉ ít. Ở đây gần như tất cả mọi người đều có suy nghĩ ấy. Vô số ánh mắt tiếc nuối lại phức tạp nhìn chằm chằm Tô Minh. Dường như dùng ánh mắt chăm chú này nhìn anh mới là cách tôn trọng nhất khi một yêu nghiệt mạnh nhất nền văn minh Xương qua đời.

Ngay cả ánh mắt của Viên Châm cùng các trưởng lão phía sau ông ta cũng lập lòe dao động, không biết đang nghĩ gì.

Nhưng đúng lúc này, Tô Minh đột nhiên nở nụ cười. Ừ, một nụ cười có hơi lực lại có chút giễu cợt.

"Lão già kia, hình như ông vui vẻ hơi sớm thì phải? Ông nghĩ tôi chỉ có mỗi cái bảo bối là bia Huyền Diệu kia thôi sao. Nếu tôi nói mình còn có bảo bối càng mạnh hơn, có thể giết ông trong tích tắc thì ông tin không?", Tô Minh hỏi với vẻ cười cợt.

Anh vừa nói xong, Quái Nhân Tiên Hạc đã xuất hiện ngay trước mắt mình. Đột nhiên chiếc vòng tay kim loại trên cổ tay Tô Minh hóa thành một thanh kiếm!

Tô Minh cầm lấy thanh kiếm. Nó chính là Ma La Kiếm!

"...", ngay khi Ma La Kiếm xuất hiện, Quái Nhân Tiên Hạc đang chuẩn bị thi triển võ kỹ giết chết Tô Minh thì lập tức không thở nổi. Mùi vị tử vong tỏa ra trên thanh kiếm kia quá nồng, nồng đến nỗi không cách nào hình dung được. Ông ta khẳng định, nó chắc chắn có thể dễ dàng giết mình trong tích tắc. Ông ta sợ hãi, cõi lòng sụp đổ, sao còn dám nghĩ đến việc tiếp tục giết Tô Minh nữa? Suy nghĩ đầu tiên nhảy ra trong đầu chính là thi triển quy luật không gian, trốn! Trốn càng xa càng tốt! Nhưng mà còn kịp sao?

Vèo!

Ma La Kiếm vung lên.

Nó vừa vung, tâm trạng Quái Nhân Tiên Hạc đã sụp đổ, cực kỳ hoảng sợ dị. Bởi vì ông ta cảm thấy mình đã bị nhằm vào, ngay cả quy luật không gian cũng vô dụng, đều có thể bị đâm xuyên qua và khóa lại.

"Cậu..." Quái Nhân Tiên Hạc hoảng sợ định hô lên cái gì đó. Thế nhưng tiếng ông ta còn chưa nói xong, cả người đã bị xé rách thành từng mảnh, bao gồm cả thần hồn.

Sau cái chết của Quái Nhân Tiên Hạc, số mệnh chi long của Tiên Lạc cũng biến mất.

Mặc dù số mệnh chi long còn chưa kịp bị Ma La Kiếm xé nát, nhưng vì Quái Nhân Tiên Hạc đã chết nên cũng bị ảnh hưởng khá nghiêm trọng. Có thể nói rằng số mệnh của học viện Tiên Lạc đều bởi vậy mà giảm xuống một bậc.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.