Chương trước
Chương sau
Không có ai nguyện ý cả!

Bởi vì, đó là đi nộp mạng!

Không phải thực lực của Tô Minh khiến bọn họ không có tự tin, mà là tấm bia đá Linh Bảo Hỗn Độn thượng phẩm kia.


Cho dù là bọn họ, đối mặt với tấm bia đá đó, cũng phải nuốt hận a!

“Phế vật, một đám vô dụng!”, Viên Châm tức giận quát, sau đó, hít một hơi thật sâu, quay đầu lại, nhìn về phía học viện Tiên Lạc, nói đúng hơn là, ánh mắt của ông ta dường như xuyên qua học viện Tiên Lạc, dừng tại phía sau núi học viện Tiên Lạc.

Sau đó.

“Aiz!”, một tiếng thở dài đột nhiên vang lên.

Từ phía sau núi Học viện Tiên Lạc phát ra làn sóng âm rung chuyển.

Sau đó, một lão già lưng hơi gù, râu tóc bạc phơ dị thường, giống như một ông lão câu cá, xuất hiện.

Ông ta dường như coi không gian thực tế ảo như một đáy phẳng, từ từ từng bước từng bước mà tiến tới.

Trong tay là một cây gậy, cây gậy như có suy nghĩ rồi, trên đó ẩn chứa khí tức của thời hoang sơ thuần túy và tháng năm. Gậy có màu xám bạc, nhẵn bóng, đầu gậy là một con hạc trắng, hạc trắng sống động như thật giống như tiên hạc đang thực sự bị giam cầm trên đó vậy.

Càng cổ quái hơn là, trên dưới toàn thân lão già, vậy mà lại không có khí tức gì phảng phất.

“Cảnh giới Văn Đạo tầng chín sao?”, Tô Minh lẩm bẩm một câu, ánh mắt lộ vẻ nghiêm túc.

Không hổ là học viện Tiên Lạc!

Không hổ là một trong tứ đại thánh địa võ đạo.

Không hổ là một thế lực siêu cổ xưa siêu cấp đã tồn tại từ thuở sơ khai của nền văn minh Xương, nội tình cũng này quá thâm sâu rồi.

“Bái kiến viện trưởng!”, lão già kia đã bước tới đài chiến đấu, cung kính khom người cúi chào Viên Châm.

Mặc dù, lão già này chính là thái thượng trưởng lão, nhưng xét về thực lực thì vẫn còn kém Viên Châm mười vạn tám ngàn dặm!

Thân làm viện trưởng, Viên Châm mạnh vô cùng.

Là một trong những lão quái vật mạnh nhất trong toàn thế giới Đại Thiên.

Trong học viện Tiên Lạc, tổng cộng che giấu mười mấy vị thái thượng trưởng lão mà trong số đó, chỉ có ba vị thái thượng trưởng lão là có thực lực sánh ngang với Viên Châm, nhưng tiềm lực của bọn họ vẫn còn kém xa.

Mà các thái thượng trưởng lão khác đều không bằng Viên Châm.

Đặc biệt là người trước mặt đây, có biệt hiệu là Quái Nhân Tiên Hạc.

Trong số các thái thượng trưởng lão của học viện Tiên Lạc, ông ta chính là người yếu nhất.
Đương nhiên, cho dù là người yếu nhất thì người ta cũng là thái thượng trưởng lão cơ mà!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.