“Xin lỗi nha”, Tô Minh cũng cười rồi nhìn về phía Tần Lưu Ly, nói.
Xin lỗi?
Tại sao?
“Sao lại nói xin lỗi?”
“Sắp tới chồng cô sẽ chết trong tay tôi, tôi phá hôn sự của cô thì tất nhiên phải xin lỗi rồi”, nụ cười của Tô Minh càng nghiêm túc hơn.
Tần Lưu Ly ngây người ra, sau đó lại cười ha hả.
Nhất thời, nhiều người ở hồ Tiên Lạc đều nuốt nước bọt ừng ực. Tần Lưu Ly thật sự quá đẹp, từng cử chỉ động tác đều vô cùng thu hút, chứ chưa nói đến nụ cười mê hồn lúc này.
Cười sảng khoái rồi, Tần Lưu Ly đột nhiên thu lại nụ cười, nói: “Nếu chồng sắp cưới của tôi còn không phải là đối thủ của cậu nhóc 20 tuổi thì đúng là đáng chết, không xứng làm chồng của Tần Lưu Ly này”.
Tần Lưu Ly cũng không nói đùa.
Cô ta từng thề, người đàn ông sau này của cô ta phải là người có thể trấn áp cả một thời đại.
“Mời!”, Chu Huyền ngắt lời Tô Minh và Tần Lưu Ly.
Mặc dù thoạt nhìn hắn là người si mê võ đạo, một lòng luyện võ và tính cách lạnh lùng. Nhưng hắn vẫn yêu thích Tần Lưu Ly.
Làm gì có người đàn ông nào có thể kháng cự lại vẻ đẹp mê hồn của Tần Lưu Ly.
Hắn cũng không ngoại lệ. Chỉ có điều tâm ý của hắn vững vàng hơn, suy xét nhiều hơn và biết kìm chế hơn mà thôi. Vì vậy mà nửa tháng qua hắn không dám có chút gì quá đà về cử chỉ lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/639831/chuong-1451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.