Chương trước
Chương sau
Còn Tần Lưu Ly đứng bên cạnh Chu Huyền cũng khẽ khom người, nói: “Xin chào viện trưởng Viên”.

Tần Lưu Ly thể hiện ra vẻ gần gũi, khiêm tốn, cao quý nhưng cũng có cảm giác khiến người khác khó dám đến gần.


Trên thực tế, mặc dù Tần Lưu Ly và Chu Huyền cùng đến nhưng nhìn mối quan hệ cũng không phải quá thân mật, kể cả Chu Huyền đã là chồng sắp cưới của cô ta.

Hai người đến giờ còn chưa nắm tay, chưa có tiếp xúc cơ thể nào.

Lý do rất đơn giản, cô ta và Chu Huyền không thân thiết lắm. Thậm chí, 300 năm trước khi bố cô ta hứa hôn với học viện Tiên Lạc cô ta còn một mực phản đối.

Cũng chính vì vậy mà 300 năm nay cô ta luôn tìm cơ hội rời khỏi liên minh Hoang Thần để đi tìm Chu Huyền. Nếu như Chu Huyền không hợp ý cô ta thì cô ta sẽ từ hôn, kể cả phải chết thì cô ta cũng ép bố mình từ hôn.

Vừa hay nửa tháng trước cô ta tìm được cơ hội rời khỏi liên minh Hoang Thần. Sau đó không tốn quá nhiều công sức tìm được chỗ Chu Huyền tu luyện. Trên thực tế thì đó là một vùng đất hỗn độn của thế giới Đại Thiên, một thành trì vô cùng tàn khốc và đầy máu tanh. Chu Huyền ở đó, nhiệm vụ tu luyện mỗi ngày đều là giết, giết và giết.



Nửa tháng nay cô ta luôn ở bên cạnh Chu Huyền, dần dần cảm thấy Chu Huyền cũng được.

Thứ nhất, Chu Huyền rất giữ quy tắc. Không phải vì cô ta là vợ sắp cưới mà hắn dám có hành vi hay lời nói gì quá đà. Có thể nói là nhân phẩm tốt.

Thứ hai, thiên phú võ đạo của Chu Huyền thật sự khủng khiếp. Cô ta đã tận mắt chứng kiến hắn giết từng lão quái vật mấy chục triệu tuổi ở cùng cảnh giới với hắn mà không tốn quá nhiều sức lực.

Chỉ dựa vào hai điểm này cũng có thể so với vô số anh tài ở liên minh Hoang Thần luôn tự mình tài giỏi rồi mặt dày theo đuổi cô ta.

Vì vậy, dần dần Tần Lưu Ly cũng không phản đối hôn ước giữa mình và Chu Huyền nữa.

Thậm chí, hiện giờ cô ta và Chu Huyền còn trở thành bạn.

Theo như cách nói của cô ta thì tình cảm cần được nuôi dưỡng dần, phải bắt đầu từ tình bạn.

Cũng chính vì khá hài lòng với Chu Huyền nên lúc này Tần Lưu Ly cũng cung kính với Viên Châm. Vì dù sao Viên Châm cũng là sư tôn của hắn.

Nếu không, dựa vào tính cách thường ngày và thân phận cao quý của Tần Lưu Ly thì cô ta không nhất thiết phải khom người với Viên Châm.

“Cô Tần! Bố cô vẫn khỏe chứ, mọi thứ vẫn tốt chứ?”, Viên Châm cười nói, tâm trạng rất tốt. Ông ta có thể nhìn ra mối quan hệ giữa Tần Lưu Ly và Chu Huyền rất tốt. Đây đúng là khởi đầu thuận lợi, dù sao cũng không gay gắt như lúc hứa hôn vào 300 năm trước.

“Mọi thứ đều ổn”, Tần Lưu Ly nói, sau đó tò mò hỏi: “Viện trưởng Viên sốt sắng gọi Chu Huyền quay về học viện, không biết là có chuyện gì?”
Trong lúc nói, cô ta nhìn về phía đám Triệu Phong Niên, còn phớt lờ Tô Minh. Cũng khó trách, bởi vì cảnh giới của Tô Minh quá yếu.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.