“Tôi muốn di chết, thậm chí là diệt học viện Tiên Lạc của các người”, Tô Minh thầm nghĩ trong lòng. Nếu người khác mà biết được suy nghĩ này của anh thì khéo sợ chết khiếp. Dù sao học viện Tiên Lạc cũng đứng trong thế giới Đại Thiên bao nhiêu năm rồi, từ lúc xuất hiện nền văn minh Xương đến ngày hôm nay, chưa từng bị đứt đoạn. Một thế lực cổ xưa siêu cấp bán bộ siêu nhiên như này làm sao bị tiêu diệt được?
“…”, sắc mặt Viên Châm sầm lại, không ngừng run rẩy. Tận sâu ánh mắt già nua đều là sát ý.
“Ha ha… Chàng trai! Tôi thích cậu rồi đó”, đồng thời lúc này, viện trưởng của học viện Thiên Uyên là Triệu Phong Niên cười lớn, tâm trạng vui vẻ. Tô Minh chế giễu Viên Châm ở trước mặt bao nhiêu người như này, hì hì, đúng là đã thật. Triệu Phong Niên muốn làm chuyện này, muốn nói câu này rất lâu rồi nhưng đều phải kiêng kị và không làm được, thật không ngờ… Một người trẻ tuổi 20 tuổi đã làm được, ha ha….
Tiếng cười của Triệu Phong Niên như tát lên mặt Viên Châm khiến sắc mặt ông ta càng run rẩy.
Ông ta hít một hơi thật sâu, nói: “Chàng trai! Nếu như cậu chê chưa đủ thì tôi có thể tặng cho cậu một số tài nguyên võ đạo, những bảo vật trong trời đất, thậm chí là mật pháp thần thông của học viện Tiên Lạc tặng hết cho cậu coi như làm bồi thường. Cậu thấy sao?”
Phải nói rằng, sức nhẫn nại và độ bình tĩnh của Viên Châm là vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/639825/chuong-1445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.