Chương trước
Chương sau
Một người con gái đi chân trần, mặc váy trắng, tuyệt mỹ kinh người, giống như tinh linh bước đi trên không mà tới, mặt mày tươi cười, không cố ý nhưng cũng quyến rũ khuynh thành, làm cho người khác thất thần.

Trên người người con gái này có mùi hương thanh u nhàn nhạt tỏa ra thoang thoảng, khiến người khác mê say. Mà mùi hương thanh u này cũng không phải hương nước hoa gì đó, mà là mùi hương cơ thể tự nhiên trên người con gái ấy.


"Hương Tuyết tiên tử, dạo này thế nào?", Cố Mãng cười nói, sâu trong ánh mắt toát lên vẻ khát vọng.

Người đến chính là tiểu công chúa của tộc Thiên Hương Tiên Hồ, Thiên Hương Tiên Hồ cũng là một thần tộc hoang cổ, tổ tiên đã từng xuất hiện đại đế.

Chỉ nói chủng tộc, Thiên Hương Tiên hồ không bằng được tộc Phượng Hoàng, nhưng đến thời đại ngày nay thì Thiên Hương Tiên Hồ vẫn còn trong liên minh Hoang Thần, mà tộc Phượng Hoàng do suy bại quá nhanh, từ lâu đã không còn trong liên minh Hoang Thần nữa, cho nên, hiện tại ở thế giới Đại Thiên, tộc Phượng Hoàng còn xa mới sánh bằng tộc Thiên Hương Tiên Hồ.

Ngoài ra ở thế giới Tiểu Thiên, Hương Tuyết tiên tử rất nổi tiếng.

Bởi vì, người con ngày từng được ghi danh vào danh sách tiên nữ ở thế giới Đại Thiên, mặc dù chỉ được ghi danh một lần, nhưng cũng đủ chấn động rồi.

Phải biết rằng, danh sách tiên nữ mỗi lần chỉ có 19 người.

Mà thế giới Đại Thiên diện tích đâu chỉ ngàn vạn?? Phụ nữ đâu chỉ hàng nghìn tỷ người?

Chỉ cần có thể ghi danh được lên danh sách tiên nữ một lần cũng đã là tiên nữ trong số các tiên nữa tuyệt thế khuynh thành rồi.



Bởi vì bảng Tiên Nữ xét duyệt rất ngặt nghèo.

Đầu tiên, vẻ ngoài thì khỏi phải bàn rồi, ai đẹp tuyệt trần mới được.

Thứ hai, lai lịch của bản thân, cũng là ô dù, phải là thế lực đứng đầu.

Thứ ba, tư chất võ đào và thực lực cũng phải thuộc dạng số một số hai.

Vân vân...

Dù sao thì Thiên Hương Tiên Hồ cũng từng được lên bảng Tiên Nữ, tuy là Cố Mãng cũng chỉ có thể thương thầm, muốn theo đuổi thì rất khó. Trừ khi hắn ta là đệ tử chân truyền của học viện Tiên Lạc, không thì không có cửa đâu.

"Hương Tuyết tiên tử cũng muốn nhúng tay vào ư?", Diêu Thanh Quân hừ lạnh nói. Hắn không có hứng thú với việc Cố Mãng thương thầm Hương Tuyết tiên tử, nhưng lại khá kiêng kỵ cô ta. Hương Tuyết tiên tử cũng là Bất Tử tầng chín, hắn với cô ta ai mạnh ai yếu vẫn chưa biết được. Vả lại, người theo đuổi cô ta còn rất nhiều, trong đó có một số yêu nghiệt biến thái. Nếu cô ta muốn thì chỉ cần vẫy ta là đã có thể khiến hơn trăm yêu nghiệt biến thái chạy đến đuổi giết Diêu Thanh Quân.

Nếu Hương Tuyết tiên tử nhúng tay vào thì hôm nay sẽ khó mà lấy được bảo vật.
"Ai chẳng muốn có thứ tốt chứ?", Hương Tuyết tiên tử liếc cột sáng màu vàng kia, cười nói: "Có vẻ, nó sắp xuất hiện rồi".

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.