Chương trước
Chương sau
Mấy ngày sau.

Ngư Dung Băng, Tiêu Nhã, Quý Thanh Hòa, Lâm Thanh Loan, Cổ Kim, Hứa Như Ý, tất cả đều đi theo Tô Minh về Chiến Uyên.


Đương nhiên Ngư Dung Băng, Tiêu Nhã, Quý Thanh Hòa là muốn đi gặp bố chồng và mẹ chồng, đi gặp người nhà của Tô Minh rồi, mà Lâm Thanh Loan, Cổ Kim, Hứa Như Ý cũng rất ngượng ngùng, kiêu ngạo nói là muốn đi Chiến Uyên chơi một chút, coi như là giải sầu du lịch.

Trước khi rời khỏi học viện Linh Võ, Tô Minh đã tặng cho Lâm Chân Võ mấy bộ công pháp võ đạo và võ kỹ đỉnh cấp, trong tay anh có rất nhiều những thứ như vậy, dù sao trong một năm qua, chỉ tính mỗi công pháp võ đạo và võ kỹ mà anh vơ vét từ những cường giả đỉnh cao của các thế lực lớn khác đã không thể đếm xuể rồi, tất cả toàn để ở trong nhẫn không gian của anh hết, Tô Minh thì không cần đến, cho nên mang ra làm quà tặng người ta cũng không tệ.

Mặt khác anh cũng nói với Lâm Chân Võ về chuyện của Võ Tông, Võ Tông còn thiếu hai người để mời, huống chi quan hệ của anh và Võ Tông cũng không tệ, để Lâm Chân Võ dẫn học viện Linh Võ qua lại với Võ Tông nhiều một chút, cũng coi như có thêm một lớp bảo vệ nữa cho học viện Linh Võ.

Sau khi dặn dò xong tất cả, tàu con thoi tác chiến lao vùn vụt lên cao, lóe lên một cái rồi biến mất dưới ánh nhìn chăm chú của tất cả mọi người học viện Linh Võ.

“Nhóc Tô, bảo trọng”, Lâm Chân Võ tự lẩm bẩm.

Rất nhanh.

Tàu con thoi tác chiến đã hạ xuống Chiến Uyên.

Bây giờ Chiến Uyên đã tương đối phồn hoa náo nhiệt, một Chiến Thành đã có thể chứa gần 5 tỷ tu giả võ đạo, có thể nói là một trong những thành trì lớn nhất ở thế giới Tiểu Thiên.

Không thể không nói, bố và lãnh đạo nhà họ Tô đã khiến Tô Minh được mở mang tầm mắt, chỉ trong thời gian ngắn mà đã xây dựng Chiến Uyên và Chiến Thành đến mức độ này, còn đang không ngừng phát triển, hơn nữa còn có thể khống chế trong tay chặt, đúng là quá có bản lĩnh.

Nhìn tốc độ phát triển của Chiến Uyên, Tô Minh cảm thấy cho dù không có mình, trừ khi nhà họ Tô gặp phải những thế lực ẩn thế đứng đầu trong biển Vô Mệnh hoặc đế quốc Hoang Thú trong núi Vô Mệnh, nếu không sẽ có để đứng tít trên cao, xưng vương xưng bá ở thế giới Tiểu Thiên.

Trong phòng khách, gia chủ nhà họ Tô Tô Chấn Trầm và các lãnh đạo nhà họ Tô như trưởng lão, Thái Thượng trưởng lão đều có mặt đông đủ, dù sao đây là lần đầu tiên đám người Ngư Dung Băng đến Chiến Uyên, hơn nữa cho dù không để ý đến quan hệ của các cô gái như Ngư Dung Băng với Tô Minh, thì người ở cảnh giới Bất Tử tầng thứ nhất như Quý Thanh Hòa hay cảnh giới Chân Hoàng đỉnh phong như Tiêu Nguyệt cũng đủ để nhà họ Tô coi trọng, chứ đừng nói đến mấy người Quý Thanh Hòa còn rất trẻ tuổi.

Lúc này mấy người Quý Thanh Hòa lại là có chút bứt rứt bất an, mặc dù thực lực của các cô vượt xa đám người nhà họ Tô như Tô Chấn Trầm, nhưng bên trên tâm lý, các cô chính là nàng dâu mới về gặp bố mẹ chồng đấy!

Nhất là mẹ chồng Tùy Thanh Liên còn ở đây.

“Nhóc con, con ra sau nhà với mẹ”, Tùy Thanh Liên đột nhiên đứng lên, quát lớn với Tô Minh.

“Mẹ, có chuyện gì thế, không thể nói ở chỗ này sao?”, Tô Minh rụt đầu, cười khổ nói.

“Không được”, Tùy Thanh Liên trừng Tô Minh một cái rồi đi ra phía sau nhà.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.