"Đương nhiên được, nền văn minh Hằng đúng là rất mạnh. Bình thường, tính từ khi nền văn minh Xương được hình thành đến giờ, chắc chẳng có ai đủ tư cách đứng trước mặt người phụ nữ kia. Thế nhưng, anh lại là ngoại lệ. Anh có kho tàng huyết mạch, là điều hơn xa mọi người và bất kỳ một nền văn minh nào. Rồi anh còn có một tiềm lực vô tận, bổn Thiên nữ đã tính cho anh một quẻ, tương lai của anh là vô số khả năng khó có thể đong đếm được", Thiên nữ Tạo Hóa có chút kích động nói: "Bổn Thiên nữ cũng ghét người phụ nữ ban nãy, nếu tôi mà còn ở lúc đỉnh phong thì đã vả cho bà ta mấy cái rồi".
"Tôi hiểu rồi", tâm trạng đang bực bội, tức tối của Tô Minh chợt bình tĩnh lại.
Trong lòng anh lại có thêm một mục tiêu.
"Hồi đó, tôi gãy hết tay chân, xương cốt cả người dập nát, gần như tắt thở và bị chôn sống. Nhưng cuối cùng, tôi đã đi đến một bước như ngày hôm nay, vùng dậy từ một kẻ ti tiện thấp kém, nên đã không còn lòng kính sợ nữa. Nền văn minh Hằng ư? Tôi, nhớ kỹ!", Tô Minh lẩm bẩm, hai mắt sáng ngời như sao.
Sau đó, anh cũng bình tĩnh lại.
Dường như người phụ nữ trung niên kia chưa hề xuất hiện.
"'Kinh Tinh Hằng' kia cũng không tồi", Thiên nữ Tạo Hóa lại nói: "Tuy nhiên, chỉ có đến tầng bảy, chưa thể quét ngang nền văn minh Xương. Chưa kể đến khi so với 'Thái Huyền Ma Linh Chân Kinh' của anh lại chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/639767/chuong-1387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.