Chương trước
Chương sau
So với con thuyền mà nhóm người Lâu Sở ngồi tới đang dừng ở một bên võ trường còn lớn hơn gấp mấy lớn, quá khoa trương rồi.

“Tư!”, đôi mắt Tư Nam Quân ngưng lại, ánh mắt chứa đầy phẫn hận co rút, trầm giọng nói.


Giọng nói mang theo sợ hãi, ngạc nhiên cùng nghi ngờ.

Chữ 'Tư’ hiện lên trên thân tàu con thoi khổng lồ kia, bà ta cũng đã nhìn thấy, cũng chính là nói, tàu con thoi thình lình xuất hiện này là của nhà họ Tư.

Là con tàu Tư Sùng Tuấn đang ngồi.

Nhưng trong trí nhớ của bà ta, cho dù là nhà họ Tư lớn mạnh cũng không thể chế tạo một con tàu tác chiến to lớn như vậy, không, nên nói là hoàn toàn có khả năng chế tạo tàu con thoi khổng lồ như vậy.

Độ lớn nhỏ của tàu con thoi tại thế giới Đại Thiên theo một ý nghĩa nào đó đại biểu cho sức mạnh của các lực lượng phía sau, bởi tài lực, nhân lực cùng các loại trận pháp quý giá… phải hao phí để tạo nên một chiếc thuyền tác chiến đều là những con số khổng lồ, thế lực phía sau không hùng mạnh, căn bản không có cơ hội chế tạo tàu con thoi lớn.

“Tiểu tộc trưởng, đây…”, sắc mặt của hai người trung niên đứng phía sau Lâu Sở cũng chính là người bảo vệ Lâu Sở đột nhiên trở nên nghiêm túc, đè thấp giọng nói: “Tiểu tộc trưởng, có chút ngoài dự kiến rồi”.

Về nhà họ Tư, cho dù là Lâu Sở hay hai người bảo vệ kia đều có chút hiểu biết, tuy không hiểu cặn kẽ nhưng cũng gần như nắm rõ phần lớn, thực lực của Bình La Thiên nhà họ Tư có lẽ cũng ngang ngửa với nhà họ Lâu tại Đại Thịnh Thiên mà thôi.

Nhưng cảnh tượng trước mắt...

Đây không phải là chiến thuyền mà một người còn chưa ngồi lên chiếc ghế tiểu tộc trưởng của nhà họ Tư như Tư Sùng Tuấn có thể sử dụng, so với thuyền Lâu Sở, tiểu tộc trưởng nhà họ Tư ngồi tới còn lớn hơn gấp mấy lần.

Chuyện này không thể nào.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Không lẽ, chủ nhân của con thuyền tác chiến khổng lồ trên bầu trời kia không phải là Tư Sùng Tuấn????

Lâu Sở không hé răng, chỉ an tĩnh đứng đó, ánh mắt cũng chẳng hề dao động mà nhìn về vật thể to lớn trên bầu trời kia, nhìn bề ngoài ông ta có vẻ bình tĩnh nhưng trong lòng đã chấn động, cũng có chút hoang mang rối loạn.

Bầu không khí của toàn bộ đại lục Thần Thương bỗng nhiên trở nên ngưng trọng một cách dị thường.

Dường như còn có một vài dự cảm không lành.

“Em gái tốt của ta, nhiều năm không gặp, anh trai rất nhớ em”.

Chính là Tư Sùng Tuấn.

Theo sau hắn ta là Tư Dạ trầm lặng ma chê quỷ hờn.
Còn những người hầu gái, đầy tớ… còn lại đều ở lại trên tàu.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.