Ninh Triều Thiên chậm rãi nói, cảm xúc vẫn luôn rơi vào trong hồi ức.
Mãi đến khi nhắc đến cái tên “Lâu Sở”, giọng nói rõ ràng của ông ấy mới dừng lại.
Ninh Triều Thiên siết chặt nắm đấm.
“Lâu Sở cũng đến từ thế giới Tiểu Thiên, lai lịch cụ thể không rõ ràng, năm đó, người này có vẻ muốn đến một di tích nên mới đi qua thế giới Tiểu Thiên, vừa lúc gặp tôi và Tư Nam Quân đang rèn luyện ở đó”.
“Thực lực của Lâu Sở rất mạnh, ít nhất là mạnh hơn tôi và Tư Nam Quân lúc đó nhiều”.
“Đồng thời Lâu Sở còn rất lịch sự, tính cách hiền lành, các phương diện đều rất tốt”.
“Chúng tôi cùng nhau đi vào di tích kia”.
“Đương nhiên là Lâu Sở lấy được bảo tàng chính ở di tích đó, đây cũng là điều hiển nhiên thôi, thực lực của ông ta rất mạnh”.
“Sau khi rời khỏi di tích, tôi và Tư Nam Quân đều coi Lâu Sở là bạn, mời Lâu Sở về hành cung ở đại lục Thần Thương chơi”.
“Lâu Sở cũng đồng ý”.
“Nhưng về sau...”
...
Tô Minh đã gần hiểu hết rồi.
Năm đó sư tôn còn rất trẻ, chắc là bị người tên Lâu Sở này cướp mất tình yêu đi?
Tư Nam Quân thay lòng đổi dạ.
“Về sau, nhóc Tô, chắc là cậu đã đoán được rồi”. Ninh Triều Thiên cười khổ nói: “Sau khi tôi biết vậy mà Tư Nam Quân lại âm thầm yêu đương với Lâu Sở, tôi vô cùng giận dữ. Nhưng tôi cũng tự hiểu lấy, cũng rất sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/639733/chuong-1353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.