Chương trước
Chương sau
“Anh cũng ra hai chiêu rồi đấy, chả có gì thú vị cả. Vốn tưởng rằng anh cũng có chút thực lực, ai dè…”, Tô Minh lên tiếng nói, nhìn về phía Kim Độc nói với vẻ chán ngắt. Anh nhìn chằm chằm vào Kim Độc, đột nhiên nói với vẻ mong đợi: “Hay là đừng lãng phí thời gian nữa, mau lấy ra bản thể Kim Bằng Thái Cổ của anh đi. Nếu không, giờ mà tôi xuất chiêu thì anh chết không toàn thây đâu”.

Tô Minh nói rất nghiêm túc. Nhưng cảm giác này lại khiến người khác cảm thấy hống hách vô cùng.


Hơi thở của Kim Độc dồn dập, khí tức toàn thân như mất kiểm soát, thậm chí mất đi quyền khống chế.

Hắn là Kim Độc, là Kim Độc có thể Vĩnh Hằng Thái Cổ, là cường giả bất bại.

Hắn nhìn chằm chằm vào Tô Minh, sát ý trở nên quái dị, khuôn mặt bắt đầu co quắp lại: “Loài người chắc không bao giờ có thể tưởng tượng ra bản thể Kim Bằng Thái Cổ và thể Vĩnh Hằng Thái Cổ lại vô địch đến mức nào đúng không? Cậu muốn xem tôi dùng bản thể xuất chiến thì nhất định là quyết định hối hận nhất đời này của cậu đấy”.

Giọng nói Kim Độc khàn khàn, có chút quái dị, cảm giác như ma khóc quỷ hờn.

Lúc này khí tức toàn thân hắn cũng bắt đầu sục sôi, thân hình bắt đầu trở nên vạm vỡ.

Hắn dường như từ một viên đá đã biến thành một ngọn núi khổng lồ.

“Thình thịch, thình thịch…”, nhịp tim đập mạnh như tiếng trừng phạt của Thượng Đế. Nhưng nếu nghe kỹ thì đó chính là nhịp tim đập trong cơ thể đã hóa thành bản thể của Kim Độc.

Đồng thời lúc này, Tô Minh lại không có bất cứ thay đổi nào về cảm xúc, thậm chí là không sốt sắng, không hề có ý nghĩ làm gián đoạn suy nghĩ hóa thành bản thể của Kim Độc. Thậm chí, trong lúc tất cả mọi người đang chăm chú quan sát quá trình Kim Độc hóa thành bản thể thì Tô Minh lại đưa mắt nhìn về phía Kim Tố Y: “Chắc cô là chiêu bài thứ hai của Kim Bằng Thái Cổ? Cô định ra tay sau khi Kim Độc chết sao? Tôi thấy đánh từng người một phiền phức lắm, chi bằng cô lên cùng Kim Độc đi, như vậy có lẽ còn có chút thú vị”.

Tay Tô Minh cầm Long Ngục Kiếm, nói một cách nghiêm túc, còn nở nụ cười rạng rỡ và đầy tự tin.

Tô Minh thật sự cảm thấy Kim Độc quá yếu, vậy mà hắn còn dám ngông cuồng.

Kim Tố Y là người nhiều năm không hay thay đổi về cảm xúc mà lúc này trong lòng cũng dấy lên vẻ phiền não.

Còn Kim Độc thì bị khiêu khích đến mức mất kiểm soát, cuối cùng bản thể cũng biến hóa thành công.

Màu vàng tản ra khắp nơi như mưa màu vàng rơi từ trên không trung xuống bao trùm khắp đất trời, cảm giác phiêu bồng như hòa với các phần tử trong không khí. Thậm chí không cần thở cũng vẫn có thể cảm nhận được khí tức đó đang bị dung hòa vào máu tươi và linh hồn.

Và điều quan trọng nhất vẫn là kích cỡ bản thể của Kim Độc, đã dài hơn 20000 mét. Cảm giác nhìn mà không thấy điểm cuối.
Dường như thân hình như bao trùm nửa không trung, cả thế gian chỉ còn lại mỗi Kim Bằng Thái Cổ.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.