"Là do cô ta tự dưng xuất hiện, chen vào trận đấu của tôi. Giờ còn lảm nhảm, rất phiền nên tôi đành tiễn cô ta xuống gặp Diêm Vương trước vậy!", trong sự tĩnh lặng và kinh ngạc của mọi người, Tô Minh nhìn Kim Thanh, cười nói.
Giống như chỉ làm một chuyện ruồi bu.
Mà Kim Thanh thì lại run lên, mặt mày trắng bệch, ngơ ngác.
Tuy cô ta không muốn thừa nhận, nhưng Kim Thanh biết thực lực của mình vẫn yếu hơn Bạch Như Hân một chút.
Ngay cả Bạch Như Hân cũng bị giết, mà còn bị giết chỉ bằng một quyền thì chính mình sẽ khá hơn bao nhiêu?
Tên nhóc loài người kia thế mà lại có thực lực mạnh hơn cảnh giới ư?
Đáng sợ nhất là anh ta còn thích trực tiếp ra tay chứ không muốn nói nhiều! Trông còn kinh khủng hơn kẻ điên!
Cứ vậy mà đã giết Bạch Như Hân?
Đa số người trong tộc thú đều thích chiến đấu, lại càng có nhiều người không sợ cái chết, đặc biệt là tộc Kim Bằng Thái Cổ. Thế nên, Kim Thanh đã từng gặp rất nhiều kẻ tàn nhẫn, nhưng tàn nhẫn như thanh niên loài người kia thì lại lần đầu nhìn thấy.
"Bạch Thuận, giết cậu ta!", nhưng Kim Thanh còn chưa kịp hoàn hồn thì Bạch Chấn Phong đã mở miệng quát.
Tuy Bạch Như Hân chỉ thuộc tầm trung trong thế hệ trẻ nổi trội ở tộc Bạch Phương, cũng không coi như là yêu nghiệt. Mất một Bạch Như Hân cũng chẳng đáng là gì đối với tộc Bạch Phượng.
Có điều, ông nội của Bạch Như Hân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/639682/chuong-1302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.