Chương trước
Chương sau
Không cần biết tên loài người đó mạnh đến mức nào!

Có thể mạnh hơn đế quốc Hoang Thú được chắc?




Có thể mạnh bằng thế hệ truyền thừa của một trong mười tộc thú mạnh nhất ư?

Không bàn đến những tộc khác, chỉ mỗi bộ tộc Kim Bằng Thái Cổ thì bọn họ đã bắt đầu xuất hiện từ thời thượng cổ, là con quái vật vẫn sống đến ngày hôm nay, hơn mười tộc còn lại, có tộc nào không phải là sự tồn tại bất tử?

Trên thực tế, đế quốc Thái Cổ này mạnh đến mức điên rồ, chỉ mỗi tộc Kim Bằng Thái Cổ thôi là có thể đánh hết tất cả loài người trên thế giới Tiểu Thiên, trong đó có cả những thế lực lánh đời.

Sở dĩ ngày nay loài người vẫn nắm giữ vị trí chủ đạo ở thế giới Tiểu Thiên là vì tộc thú không dám ra khỏi biển Vô Mệnh, không dám đối đầu trực tiếp với loài người, thứ họ sợ không phải là những võ tu thế giới Tiểu Thiên đó mà là những võ tu ở thế giới Đại Thiên phía sau.

Một khi thế giới Tiểu Thiên thật sự bị tộc Thú ăn tươi nuốt sống, nhưng võ tu của thế giới Đại Thiên nhất định sẽ ra mặt, khi đó, đế quốc Thái Cổ sẽ gặp tai họa ngập đầu.

Vì thế lại nói tiếp, đế quốc Thái Cổ thật sự rất mạnh, rất mạnh, rất mạnh. Từ xa xưa đến nay, nhưng võ tu vượt biển đến đây hầu như đều là người của thế giới Tiểu Thiên, dù có là thiên tài, có yêu nghiệt cách mấy thì đến đế quốc Thái Cổ cũng phải thành con kiến, cũng bị dọa đến nỗi vãi ra quần.

“Muốn cứu lão già này thì cô chỉ có một cách, ừm, làm người phụ nữ của bản công tử!”, giọng Kim Nham lớn hơn.

Đây mới là mục đích của hắn ta.

Nếu không ấy hả, hắn ta đã giẫm nát đầu Ninh Triều Thiên từ lâu.

Đã giết chết Tiêu Nguyệt từ sớm.

“Mơ đi!”, Tiêu Nguyệt hét lên không do dự.

Không có một chút do dự nào.

Suy cho cùng Tiêu Nguyệt cũng là người ngây ngô, cô ấy ra mặt cứu Ninh Triều Thiên cũng chỉ vì Tô Minh mà thôi.

Nói cách khác, Ninh Triều Thiên liên quan gì tới cô ấy đâu?

Nói cách khác, trong đáy lòng cô ấy, việc trở thành người phụ nữ của Tô Minh mới là quan trọng nhất.

Chạm đến điểm mấu chốt ấy, chẳng có gì để thương lượng ở đây cả.

Nếu cô ấy đồng ý yêu cầu của Kim Nham, trở thành người phụ nữ của hắn ta thì ha ha, dù cứu được Ninh Triều Thiên cũng có còn ý nghĩa gì?

“Cô không sợ bản công tử lập tức đạp nát đầu lão già này ư?”, Kim Nham hơi ngạc nhiên, hắn ta nhíu mày lại, sao cứ thấy nước đi này hơi sai?





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.