Chương trước
Chương sau
"Giao Phượng Ngục Châu ra!', Hồng Kỳ hướng về phía Liên Ngọc Chi cười nói, rõ ràng là nụ cười tươi rói sáng lạn, nhưng không khí lại đông cứng lại một cách khó hiểu, quá tà ác rồi.

"Tôi thật sự không giữ Phượng Ngục Châu, tôi dùng thiên đạo để thề!", Liên Ngọc Chi oan ức nói. Ba năm trước, trong di tích kỳ ảo đó, cô ta đã vô tình tiếp cận va chạm với Phượng Ngục Châu trong truyền thuyết, nhưng đúng trong khoảnh khắc chạm vào thì Phượng Ngục Châu lại đột nhiên biến mất, vô cùng vô cùng quỷ dị.

Lúc đó, sự việc đã xảy ra trước mắt rất nhiều thanh niên tài tuấn.


Cô ta đã phải mang tiếng oan.

Mà trong đó có Hồng Kỳ và Dương Điều đặc biệt tàn nhẫn, cũng đặc biệt kiên trì.

Hai người này lúc đó liền truy sát cô ta, cô ta khó khăn lắm mới thoát chết, trở về chỗ Quan La Thiên.

Vì an toàn mạng sống, mấy năm nay đa số thời gian cô ta đều ở lại trong gia tộc của Quan La Thiên, thỉnh thoảng lắm mới ra ngoài gia tộc nhưng cũng không rời khỏi Quan La Thiên.

Vốn cho rằng, mấy năm đã trôi qua, chuyện cũng đã qua đi.

Nào ngờ...

Liên Ngọc Chi rất chắc chắn, hai người này mấy năm nay có lẽ vẫn luôn trực chờ gần khu không gian ảo của Quan La Thiên, vẫn chưa chịu từ bỏ, đang ôm cây đợi thỏ.

Liên Ngọc Chi hối hận chết đi được, sớm biết vậy thì cứ trốn ở Quan La Thiên cho rồi.

Đương nhiên, bây giờ hối hận cũng không có tác dụng gì.

"Đúng là con vịt chết già mồm", Dương Điều khẽ nói một tiếng, người đàn ông nữ tính dị thường đột nhiên giơ tay lên, thanh đoản kiếm trong tay tùy tiện xẹt qua.

Trong nháy mắt, Liên Ngọc Chi mặt mày biến sắc!

Điên cuồng thi triển ra mấy đại chiêu và con bài chưa lật.
Thậm chí có chút cảm giác liều mạng.

Nhưng chốc lát sau.

Liên Ngọc Chi lùi liên tục mười một bước.

Mỗi một bước, cô ta một ngụm máu.

Cuối cùng cũng dừng lại.

Nhưng toàn thân cô ta run rẩy, trên vai là một mảng máu đỏ tươi, khoé miệng cũng tràn ra tia máu, hơi thở cả người đều hỗn loạn, yếu ớt.

Sâu thẳm trong đôi mắt Liên Ngọc Chi đều là kinh hãi và hoảng sợ.

Quá mạnh.

Dương Điều tuỳ ý đánh ra một chiêu mà gần như sắp đánh chết cô ta.

Thực lực cách biệt không thể nào hình dung nổi.

Đây mới là Dương Điều cảnh giới Bất Tử tầng thứ nhất.

Nếu là Hồng Kỳ cảnh giới Bất Tử tầng thứ hai thì sao?

Trên sân Linh Võ càng lúc càng yên tĩnh… Bầu không khí tĩnh lặng chìm đắm trong sự kinh hãi tràn ngập, nồng đậm như muốn tan chảy theo.
Ngay vừa nãy, với một chiêu tuỳ tiện kia của Dương Điều, đám người Lâm Chân Võ thật sự có cảm giác như sắp bị đưa về Tây Thiên vậy.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.