Chương trước
Chương sau
Thế cho nên sau này Liên Ngọc Chi mỗi lần gặp Quan Khuynh Thành cũng phải hành lễ, cực kỳ cẩn thận.

Lúc này, nhìn thấy Liên Ngọc Chi, cảm thấy khí chất của Liên Ngọc Chi có chút thay đổi, không còn vẻ ngoan ngoãn, cẩn thận, yếu đuối như miếng băng bỏng như lúc ở bên cạnh Quan La Thiên nữa, ngược lại là vẻ cao cao tại thượng, có hương vị cao quý, thờ ơ và chơi đùa thế gian.


Nói thực, Quan Khuynh Thành thực ra rất muốn nhìn thấy Liên Ngọc Chi thế này, ít nhất rất chân thật, tự tại không còn nhiều áp lực phải tự khép kín bản thân nữa.

Nếu như Liên Ngọc Chi có thể cứ mãi như vậy, cô cũng rất hài lòng, nói cho cùng, sâu trong lòng Quan Khuynh Thành vẫn coi Liên Ngọc Chi là người bạn rất tốt của mình.

"Đây là sau khi xuống dưới thế giới Tiểu Thiên nên rất nhẹ nhõm, không có áp lực, cảm thấy bản thân có thể coi thường tất cả mọi người cho nên mới có sự thay đổi về cảm xúc và tâm tình như thế này nhỉ?", Quan Khuynh Thành thầm nghĩ trong lòng.

Sau đó, càng không biết làm sao hơn mà chỉ thương cảm cho Liên Ngọc Chi.

Vốn dĩ, lực chiến đấu cảnh giới Bán Bộ Bất Tử có chút vượt bậc của Liên Ngọc Chi ở thế giới Tiểu Thiên quả thật có tư cách để xem nhẹ tất cả mọi người, thả lỏng tâm thái cũng không có vấn đề gì.

Nhưng vận may của Liên Ngọc Chi lại quá kém, gặp ai không gặp lại gặp đúng Tô Minh, muốn trên cơ Tô Minh, lại còn sai đông sai tây muốn thu mấy người phụ nữ của Tô Minh về làm người hầu cho mình, đúng là...

To gan đến thế là cùng rồi.

Cũng may, xem ra Liên Ngọc Chi có lẽ chỉ muốn thu nhận mấy người Ngư Dung Băng đó làm người hầu, chứ cũng không định bức ép hay ra tay gì cả, không vì vậy mà kết thâm thù đại hận với Tô Minh, bằng không nơi này có lẽ sẽ là nơi chôn thây của Liên Ngọc Chi rồi.

"Nghe mấy người Ngư Dung Băng và Tống Kình Thương nói, thực lực của anh rất mạnh? Hay là thử luận bàn chút đi", Liên Ngọc Chi tỏ ra hứng thú nói.

Tạm thời cô ta không muốn thuyết phục Tô Minh từ bỏ mấy người Ngư Dung Băng, không muốn ngăn cản Ngư Dung Băng đi theo cô ta trở về thế giới Đại Thiên. Cô ta cho rằng nhưng lời khuyên nhủ hay thương lượng đầu tiên đều phải được xây dựng trên nền móng cơ sở thực lực chấn áp cường thế của đối phương.

Nói một cách đơn giản thì cứ dạy dỗ Tô Minh trước đã, để Tô Minh nhận ra rằng người này còn có người kia, trời cao còn có trời cao hơn, bày tỏ thái độ của bản thân, sau đó những lời khuyên bảo và thương lượng mới dễ dàng hơn thậm chí còn như nước chảy thành sông.

Bốn người phụ nữ Ngư Dung Băng càng lúc càng tỏ ra hoảng sợ.

Thậm chí, bốn người phụ nữ cùng bất chấp khó khăn, nhìn chằm chằm vào ánh mắt ẩn ý sâu xa đó, di chuyển bước chân đứng chắn trước người Tô Minh, bộ dạng đó dường như đang muốn nói: Cô Liên, nếu như cô muốn đụng vào Tô Minh thì giết chết chúng tôi trước đã!
Cách hành xử này của bốn người Ngư Dung Băng đã trực tiếp chọc giận những người hầu đi theo Liên Ngọc Chi. Trong mắt bọn họ, bốn người Ngư Dung Băng đã là người hầu của cô chủ rồi, vậy mà lại dám vì người khác mà đối đầu với cô chủ, quả thực là đại nghịch bất đạo, không biết xấu hổ!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.