Chương trước
Chương sau
“Dung Băng! Tất cả phải nghĩ kế lâu dài, đừng xốc nổi”, Lâm Thanh Loan nhỏ giọng nói: “Chuyện cấp bách lúc này là phái người ra khỏi học viện ngăn cản Tô Minh quay về. Còn chúng ta cứ yên tâm làm người giúp việc cho Liên Ngọc Chi để nâng cao thực lực, sau này có cơ hội quay về rồi gặp lại Tô Minh sau”.

Ngư Dung Băng nghe thấy vậy thì gật đầu.


“Cũng may Thanh Hòa vào mật cảnh rồi”, Cổ Kim lẩm bẩm một câu. Mấy ngày trước Quý Thanh Hoà xin với học viện để vào mật cảnh Linh Võ là nơi có rất nhiều truyền thuyết của học viện Linh Võ. Lúc đó, Cổ Kim còn khuyên Quý Thanh Hoà đừng xốc nổi. Mặc dù mật cảnh Linh Võ có rất nhiều truyền thuyết, trong đó cũng có rất nhiều bảo vật võ đạo nhưng có rất nhiều nguy hiểm. Nhưng cuối cùng Quý Thanh Hoà vẫn quyết tâm vào mật cảnh Linh Võ, trở thành học viên nhỏ tuổi nhất, cảnh giới thấp nhất trong lịch sử của học viện Linh Võ. Nhưng hiện giờ thấy, nếu Quý Thanh Hoà không vào được thì hôm nay cũng sẽ trở thành người giúp việc cho Liên Ngọc Chi rồi chăng?

“Viện trưởng! Nhờ ông sắp xếp cho cô chủ và những anh tài đến từ thế giới Đại Thiên chỗ ở tử tế”, một lát sau, Tống Kình Thương nhìn về phía Lâm Chân Võ nói.

“Cô Liên! Các vị anh tài! Xin mời!”, Lâm Chân Võ nhìn Tống Kình Thương một cái, không nói gì rồi chắp tay về phía Liên Ngọc Chi.

Mấy tiếng sau…

“Tống Kình Thương chết tiệt!”, đám Ngư Dung Băng đang tụ họp ở trong lầu các của Ngư Dung Băng, họ đang đợi tin tức. Trước đó họ đã phái ra một số học viên để ngăn không cho Tô Minh quay về.

Nhưng nào ngờ…

Học viên được phái đi đều mất tích một cách thần bí.

Rõ ràng là do Tống Kình Thương sai người đi làm việc này. Tống Kình Thương là thái tử của hoàng triều Nghịch Vân, tất nhiên bên cạnh sẽ có người bảo vệ, muốn làm việc này vô cùng dễ.

“Tiếp tục dùng bùa hộ mệnh liên lạc với Tô Minh, khuyên hắn đừng về”, Hứa Như Ý lớn tiếng nói, có chút hoảng loạn.

“Đã dùng mất mấy cái bùa hộ mệnh rồi nhưng không nhận được hồi âm. Chúng tôi rất hiểu Tô Minh, anh ấy rất cố chấp”, Ngư Dung Băng ngồi trên ghế, lộ ra nụ cười khổ.



Tô Minh đang trên đường đến học viện Linh Võ.

Đường đi khá dài nhưng anh không vội. Bởi vì nhìn từ thông tin mà Ngư Dung Băng truyền đến thì chắc chắn họ không gặp nguy hiểm, chỉ bị ép làm người giúp việc của một cô gái ở thế giới Đại Thiên thôi.

“Ép người phụ nữ của tôi đi theo cô làm người giúp việc ư?”, Tô Minh nheo mắt lại, lẩm bẩm.

Quan Khuynh Thành ở bên cạnh có chút hiếu kỳ, rốt cuộc là kẻ ngốc nào ở thế giới Đại Thiên lại dám dây vào Tô Minh?

Điên rồi sao?





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.