Chương trước
Chương sau
Một tia nghi hoặc quét qua trong lòng của Liên Ngọc Chi.

Tại sao bốn cô gái này trông có vẻ không quá vui vẻ vậy? Không lẽ trở thành hầu gái của bản thân, đặt chân tới thế giới Đại Thiên, một bước lên trời không đáng giá để vui mừng sao?


Đúng lúc này.

Ai cũng không ngờ tới, Tống Kình Thương lại lên tiếng, hắn ta nặng nề dập đầu nói: "Thưa cô Liên tôn kính, xin đừng tức giận vì thái độ của mấy người Ngư Dung Băng, họ đều rất vui mừng khi có thể trở thành hầu gái của cô Liên, được đặt chân tới thế giới Đại Thiên, chỉ là trong lòng họ còn đang có vướng bận".

"Im miệng!!!", trong chốc lát, mấy người Ngư Dung Băng cũng không nhịn được mà sục sôi sát khí, mãnh liệt quay đầu nhìn hướng Tống Kình Thương, trong đôi mắt đẹp tràn ngập lạnh lẽo tới cực điểm.

Tống Kình Thương, quá độc ác.

Quá thâm hiểm.

"Ồ, nói thử xem?", câu nói này quả nhiên đã khơi gợi sự tò mò cùng hưng phấn của Liên Ngọc Chi, đặc biệt khi thấy bốn cô gái Ngư Dung Băng bất giác lộ ra cảm xúc nóng nảy, lo âu cùng sợ hãi vừa rồi.

“Cái này…”, Tống Kình Thương cười khổ: "Cô Liên, nói ra cô có thể không tin. Học viện Linh Võ chúng tôi xuất hiện một vị yêu nghiệt siêu cấp trăm triệu năm khó gặp, tên là Tô Minh, vô cùng vô cùng ưu tú, một yêu nghiệt xuất sắc như vậy đã giành được sự chú ý của các cô ấy cũng là điều bình thường. Mấy người Ngư Dung Băng lo lắng nếu cùng cô tới thế giới Đại Thiên thì sẽ không thể gặp được người trong lòng mình nữa”.

Tống Kình Thương chậm rãi giải thích, giống như còn mang theo chút cảm thán: “Bởi vậy, tiểu nhân to gan phỏng đoán, mấy người Ngư Dung Băng mong muốn cô Liên có thể ở lại học viện Linh Võ vài hôm, đợi người mà họ thương nhớ trở lại học viện, cùng hắn ta nói lời tạm biệt xong mới không hối tiếc đi theo cô Liên tới thế giới Đại Thiên”.

Mấy người Ngư Dung Băng toàn thân lạnh lẽo phát run

Tống Kình Thương!

Tên khốn kiếp ác độc đáng chết!!!

Sợ cái gì đến cái đó!

Tống Kình Thương cố tình làm vậy, chính là vì dự tính được tính cách của Tô Minh, do đó nhất định phải lôi kéo Liên Ngọc Chi đụng mặt Tô Minh.

Ngư Dung Băng cũng không quan tâm tới Tống Kình Thương nữa, vội vã nói: “Cô Liên, tôi… chúng tôi muốn lập tức cùng cô tới thế giới Đại Thiên, chúng tôi… chúng tôi đã đợi không nổi nữa rồi”.

Lâm Thanh Loan, Cổ Kim, Hứa Như Ý cũng vội vã, thậm chí Hứa Như Ý còn nghẹn ngào mang theo tiếng khóc.
“Sau này, các cô chính là hầu gái theo bên mình của bổn tổn thư, bổn tiểu thư không phải là người không hiểu lý lẽ như các cô tưởng tượng, bổn tiểu thư có thể nhìn ra các cô quả thực có người mà mình thương yêu, nếu đã như vậy, bổn tiểu thư sẽ ở lại học viện Linh Võ trong hai ba ngày tới, đợi người thương của các cô trở lại, chưa hẳn là không thể, huống hồ, bổn tiểu thư ngược lại cũng hiếu kỳ, rốt cuộc là một người đàn ông như thế nào mới có thể thu hút bốn người các cô phải lòng cùng một lúc đây?”, Liên Ngọc Chi cười nói, có vẻ rất hiểu lòng người.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.