Chương trước
Chương sau
Đến hoa cả mắt.

Thế nhưng, mặc dù chấn động nhưng Tô Minh vẫn duy trì vẻ bình tĩnh.


Như một cái máy quét kiểm tra.

Mãi đến khi…

“Đây… Đây là cái gì? Thiên Nữ tiền bối, chẳng lẽ đây là…”, Tô Minh không còn giữ được bình tĩnh nữa, bởi vì anh nhìn thấy một vật trong kho tàng Chuẩn Đế, một thứ tốt mà anh không ngờ được.



“Không sai, chính là một viên kiếm hoàn”. Thiên nữ Tạo Hoá khá phấn khởi: “Kiếm hoàn này vô cùng hiếm gặp, nhóc con, vận khí xem như tốt đấy! Từ trong nhẫn không gian của Phó Tử Lập mà lấy được một viên kiếm hoàn, không ngờ là còn có thêm một viên, vả lại chất lượng viên kiếm hoàn này còn cao hơn nữa”.

Không sai, điều khiến Tô Minh kinh ngạc, vô cùng bất ngờ chính là bởi vì nhìn thấy viên kiếm hoàn trong kho tàng Chuẩn Đế.

“Chỉ là không biết vì sao, viên kiếm hoàn này có vẻ không được tinh khiết!”, Tô Minh tò mò, viên kiếm hoàn trước mặt này mạnh hơn cũng không vấn đề gì, nhưng lại không được tinh khiết như bên trong nhẫn không gian của Phó Tử Lập.

“Bên trong viên kiếm hoàn này có chứa một ít chất độc kỳ lạ, đây là chất độc cổ xưa, thời gian chất độc tồn tại trong kiếm hoàn có lẽ đã hơn triệu năm rồi, đã hình thành độc vận, có lẽ là do chủ nhân kho tàng Chuẩn Đế này đích thân giấu độc”. Thiên nữ Tạo Hoá nói chắc chắn: “Độc tính rất mạnh, người bình thường nuốt trọn chắc chắn sẽ chết”.

“Kiếm hoàn chứa độc?”, ánh mắt Tô Minh sáng lên, sau đó anh lại bật cười: “Thiên Nữ tiền bối, nói vậy, tôi có kho tàng huyết mạch, bất kỳ chất độc, độc tố nào trên đời này cũng vô dụng với tôi có đúng không? Tôi có thể trực tiếp nuốt trọn viên kiếm hoàn này chứ?”

“Đương nhiên!”, Thiên nữ Tạo Hoá nói một cách chắc chắn, cô ta lại càng cảm nhận được Tô Minh đúng là người có số mệnh đứng đầu trên đời này, sở hữu kho tàng huyết mạnh, thật sự quá kinh khủng rồi!

Sau đó, Tô Minh lại có chút lo lắng: “Trong những bảo vật và tài nguyên luyện võ khác có độc không vậy?”

Những bảo vật và tài nguyên luyện võ còn lại, bản thân không dùng hết, chắc chắn sẽ để lại cho em gái mình dùng rồi, nhỡ đâu trong đó cũng có độc thì em ấy…

“Không có!”, Thiên nữ Tạo Hoá dừng lại chốc lát, có lẽ là đang quan sát kiểm tra một chút, sau đó lại xác nhận: “Chỉ có trong viên kiếm hoàn này có độc”.

“Vậy thì tốt!”, Tô Minh thở phào, lấy ra viên kiếm hoàn đó rồi giơ lên với Tô Ly: “Ly Nhi, đồ chơi này anh lấy rồi, những cái khác thì anh cũng không cần lắm”.

“Nhưng mà…”, Tô Ly không đồng ý, cô ấy muốn để lại toàn bộ kho tàng Chuẩn Đế này cho Tô Minh.

“Đừng nhưng nhị nữa, anh không thiếu tài nguyên luyện võ, cái khác không nói chứ cả Huyền Diệu Tông cũng bị anh tiêu diệt rồi, toàn bộ tài nguyên võ đạo của Huyền Diệu Tông đều là của anh cả, em nghĩ anh còn thiếu tài nguyên võ đạo sao?”

“Vậy… Được thôi!”, Tô Ly gật đầu, cầm lấy kho tàng Chuẩn Để rồi lại có chút chần chừ. Họ có cần để Vân Thanh Thanh lựa chọn mấy thứ không, cô ấy do dự không phải vì không nỡ, mà chỉ là cảm thấy bản thân đột ngột mở lời thì liệu có khiến Vân Thanh Thanh hiểu lầm gì hay không.
“Thanh Thanh cũng không cần, cô ấy là truyền nhân của Võ Tông, hơn nữa còn là truyền nhân được tầng lớp cấp cao của Võ Tông vô cùng xem trọng, có thiếu gì thì cũng không thiếu tài nguyên võ đạo!”, Tô Minh cười nói.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.