Ba người già đều gật đầu.
Trong đó có một ông lão nở nụ cười già nua, nói: “Cậu chủ Tô! Tôi là Tề Húy, là đại trưởng lão của Tiên Âm Cốc. Thiếu cốc chủ đã là yêu nghiệt siêu cấp triệu năm khó kiếm rồi, không ngờ cậu chủ Tô còn mạnh hơn nhiều, đúng là khiến người khác khâm phục. Sớm biết cậu chủ Tô cũng tham gia hội trà này và có cậu chủ Tô bảo vệ thiếu cốc chủ thì chúng tôi đến đây đúng là thừa”.
Tề Húy cảm thán nói, căn bản không nói với tâm thái của một trưởng lão mà nói với kiểu ngang bằng vai vế. Bởi vì Tô Minh có thể giết chết Vương Nộ Thương, bất luận là dùng thủ đoạn gì thì thực tế vẫn là Vương Nộ Thương chết trong tay Tô Minh… Đúng là đáng sợ.
“Ý của tiền bối là ba vị đến là để bảo vệ Ly Nhi?”, Tô Minh cười, nói. Anh chưa từng gặp ai mà vô liêm sỉ đến vậy: “Nếu như tôi đoán không nhầm thì trước đó Ly Nhi bị Vương Thần Ngạn để ý đến, lúc rơi vào nguy hiểm thì ba vị không hề xuất hiện mà chỉ đứng bên cạnh xem kịch”.
Sắc mặt của đám Tề Húy đều biến đổi, có chút đỏ ửng, cũng có chút lúng túng.
“Ba vị trưởng lão bị mấy trưởng lão ở Tiên Âm Cốc theo dõi nên…”, Mạt Cầu hít một hơi thật sâu, cẩn thận nói.
“Vậy sao?”, Tô Minh cười, sau đó đột nhiên ra tay.
Đúng vậy! Anh ra tay rất đột ngột!
Sát ý trong mắt anh nổi lên cuồn cuộn, vô cùng hung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/639585/chuong-1205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.