Hắn ta có thể xác định, mình chắc chắn sẽ không trốn thoát được.
Vương Thần Ngạn không biết sao Tô Minh lại có được quy luật không gian, nhưng nó rất mạnh, mạnh đến nỗi khó tin...
Ở trước mặt loại người hiểu được quy luật không gian như Tô Minh thì có trốn đằng trời.
"Không...", Trần Chương chợt hét lên, cả người chấn động, nửa người ông ta bị chém bay, máu tươi và xương xẩu bay tứ tung, rất là ghê người.
"Muốn chết thì cùng chết!", Trần Chương bị trọng thương bay ngược ra ngoài, đột nhiên ông ta điều khiển cơ thể rách nát của mình hóa thành một vệt máu xông thẳng về phía Tô Minh, nháy mắt xuất hiện trước mặt anh.
Ầm...
Trực tiếp tự bạo!
Vương Thần Ngạn thấy vậy thì nôn nóng, con ngươi trợn to đỏ chót toát ra sự vui vẻ và mong đợi.
Hắn ta nhìn chằm chằm về phía Tô Minh.
Nhưng chỉ một lát sau.
Vương Thần Ngạn chợt run lên, suýt nữa bị dọa hồn lìa khỏi xác.
Sao lại thế được?
Tô Minh không chết?
Hơn nữa còn chẳng chút xây xát!
Dù gì thì Trần Chương cũng là cao thủ Bất Tử tầng hai, tuy bị thương nặng và chỉ còn lại một cơ thể không hoàn chỉnh. Nhưng một cao thủ như vậy tự bạo, cũng cực kỳ đáng sợ.
Có điều, sao trông Tô Minh lại chỉ bị thương nhẹ, không, không đúng, trong nháy mắt, những vết thương ngoài da kia đã lành lặn.
Rốt cuộc là tại sao?
Tại sao chứ?
Là do sức mạnh của cơ thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/639577/chuong-1197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.