Ai nấy đều ngồi xuống.
“Bốp bốp bốp…”, Vương Thần Ngạn vỗ tay, có chút tán thưởng và thưởng thức nhìn về phía Tô Ly: “Thực lực của cô Tô Ly đúng là làm cho người ta phải tán thưởng, chấn động”.
“Dù sao cũng là nữ ma đầu, không có thực lực thì sao có thể gọi là ma đầu được?”, Tô Ly cười nói, rồi rót cho mình một chén trà.
“Nếu cô Tô Ly đã thừa nhận mình là nữ ma đầu, như vậy cô Tô Ly vẫn có thể quay đầu là bờ, bản công tử thật sự không muốn làm kẻ địch với một yêu nghiệt siêu cấp mới 20 tuổi mà đã có thể giết chết cảnh giới Chân Thánh hậu kỳ như cô Tô Ly, bản công tử vô cùng yêu quý nhân tài”, Vương Thần Ngạn trầm lặng nói, thở dài có vẻ rất bất đắc dĩ.
“Tô Ly tôi đã đi là sẽ không quay đầu lại”, Tô Ly thản nhiên nói.
“Vậy thì đúng là đáng tiếc”, Vương Thần Ngạn thở dài, đột nhiên khí tức trên người lập tức tản ra.
Ngay lập tức, toàn bộ đảo Ẩn Vân đều giống như bị trấn áp!
Cứ như bị kéo vào hoàn cảnh chân không vậy!
Căn bản là không có cách nào để hô hấp.
Nếu nhìn kỹ sẽ thấy ngay cả nước hồ Ẩn Vân đều như bị đọng lại, không thể chuyển động.
Sắc mặt đám thế hệ trẻ tuổi yêu nghiệt của các thế lực ẩn thế bên hồ đều tái nhợt, cùng là tuổi trẻ yêu nghiệt như giờ phút này bọn họ lại cảm giác mình như đang ở dưới núi thần cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/639567/chuong-1187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.