Vũ Bất Lưu thở hổn hển xuất hiện trước mặt Vũ Bất Bại.
Thở hồng hộc đứt quãng.
"Mệt mệt mệt mệt chết mất!", Vũ Bất Lưu có vẻ tiêu tốn quá sức, vì để trở về nhanh nhất có thể mà vừa nãy sau khi ông ta tiến vào biển Vô Mệnh đã liên tục điên cuồng tiêu hao chân khí dùng thân pháp nhanh nhất.
Nên lúc này mới mất sức như vậy. Sắc mặt cũng có chút trắng bệch ra.
"Có phải có tin tức rồi không?", Vũ Bất Bại vội vàng hỏi, thật sự không đợi được nữa, toàn thân đều đang run lên, nhìn chằm chằm vào Vũ Bất Lưu.
"Đại trưởng lão, ông không đoán ra được Tiêu Nhập Cốt đã bị ai giết chết đâu! Trời ơi! Người giết chết Tiêu Nhập Cốt đó, ông đoán xem bao nhiêu tuổi?", Vũ Bất Lưu kích động đến mức sắc mặt đỏ ửng, giơ tay lên xòe ra hai ngón tay, cũng không cần Vũ Bất Bại phải trả lời, tự hỏi tự trả lời luôn: "Không phải 20 nghìn tuổi, cũng không phải 2000 tuổi, thậm chí không phải 200 tuổi, mà là một thanh niên 20 tuổi, Đại trưởng lão, có phải cảm giác như đang nằm mơ không?"
Vũ Bất Lưu vì quá kích động nên nói chuyện cũng văng hết cả nước miếng ra. Nhìn trông làm gì có chỗ nào ra dáng một cường giả cảnh giới Bất Tử chứ?
"Hơn nữa, người thanh niên 20 tuổi đó lúc giết chết Tiêu Nhập Cốt còn chỉ mới là cảnh giới Chân Vương, cảnh giới Chân Vương đó!", Vũ Bất Lưu lại nói: "Đúng là điên rồi, nếu không phải có được đá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/639529/chuong-1149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.