Mà Tô Minh thì chỉ chuyên tâm tấn công, chưởng, quyền, kiếm, không có kết cấu, cũng không có tiết tấu, tất cả đều dựa theo những ý nghĩ thoáng chốc ở trong đầu, nhưng mỗi một đòn tấn công đều tập trung vào vị trí bị thương ở thắt lưng của Tiêu Nhập Cốt.
Nhất thời, giữa không trung chỉ còn lại ba tia sáng, tốc độ nhanh đến mức mắt thường không thể nhìn thấy.
Nhìn qua giống như là ba người bọn họ đang đơn thuần đánh nhau, không có bất cứ kỹ thuật gì, nhưng trên thực tế, đó chính là khả năng chiến đấu ở cự ly gần mạnh mẽ!
Mạnh đến mức, giờ phút này, trên dưới tầng Chiến Uyên dường như không ai là không há hốc miệng, rung động đến mức hít một ngụm khí lạnh.
Thời gian còn chưa đến một nén hương.
“A a a”, Tiêu Nhập Cốt phẫn nộ hét lên, thanh âm mang theo sự điên cuồng, giống như một con thú hoang bị ép đến đường cùng.
Tô Minh có kho tàng huyết mạch nên chiến đấu không biết mệt mỏi.
Còn Thần Khôi là vật chết, chỉ cần có đủ năng lượng là có thể không ngừng chiến đấu.
Nhưng Tiêu Nhập Cốt thì ngược lại, liên tục chiến đấu không ngừng nghỉ từ đầu đến cuối, thân thể còn đang bị thương, lại bị bao vây tấn công cận chiến, tiêu hao quá nhiều sức lực.
Giờ phút này, hắn ta thật sự rất mệt mỏi.
Chân khí đại ma trong cơ thể đã có chút trống rỗng.
“Nhóc con, cậu thật sự muốn không chết không ngừng?”, Tiêu Nhập Cốt giận dữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/639507/chuong-1127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.