Chương trước
Chương sau
Cuồn cuộn không ngừng.

Tô Minh phảng phất trở thành một nguồn kiếm đạo, chỉ có kiếm, duy chỉ có kiếm, ý chưa dứt, kiếm không ngừng, không nhìn rõ được thân Long Ngục kiếm nữa, chỉ còn lại kiếm âm đang dao động vô cùng tinh thuần mà thôi.

Kiếm tiếp kiếm này không chỉ để ngăn cản Đại Ma Phục Thương chưởng của Tiêu Nhập Cốt mà còn có rất nhiều kiếm ảnh đang quanh co dập dờn, hướng về phía Tiêu Nhập Cốt.




"Ôn con, sao cậu dám?", Tiêu Nhập Cốt nghiến răng nghiến lợi.

Mặc dù vì hắn ta bị con rối kia kiềm chế, cộng thêm thương thế, không dám động dụng toàn bộ thực lực, một chưởng này chỉ đánh ra ba phần công lực, nhưng cũng có uy lực giết chết Tô Minh. Tô Minh căn bản không nên có dũng khí chính diện chống đỡ, đối mặt với một chưởng bạo nộ này của hắn ta, Tô Minh nên chọn chạy trốn, né tránh thậm chí sử dụng đến các loại bảo bối mới đúng chứ.

Nhưng hiện tại Tô Minh đâu chỉ ngăn cản chính diện? Mà còn muốn giết ngược lại hắn ta ư?

Rốt cuộc ai cho tên oắt con này dũng khí?

Chớp mắt vào đúng lúc tinh thần của Tiêu Nhập Cốt dao động kịch liệt, khiến hắn ta có chút nóng nảy.

"Ầm!"

Cảnh tượng khiến hắn ta vô cùng vô cùng kinh ngạc xuất hiện rồi, Đại Ma Phục Thương chưởng của hắn ta lại bị đánh vỡ?

Vỡ nát ầm ầm!

Quả thực như nhìn thấy quỷ vậy.

Vỏn vẹn chỉ có kiếm quang mà Tô Minh đánh ra, Ma chưởng đã bị chấn vỡ, cũng chỉ tiêu hao mất hơn mười đạo kiếm quang của Tô Minh, chỉ vậy mà thôi.

Hoàn toàn nằm ngoài dự đoán.

Tiêu Nhập Cốt cho rằng, mấy chục rồi hàng trăm đạo kiếm quang mà Tô Minh đánh ra đó cộng hết lại cũng không thể chống đỡ được Đại Ma Phục Thương chưởng của hắn ta.

Đây không phải là phán đoán vô căn cứ, mà là hắn ta từ sớm trước đó đã có thể đoán ra được uy lực của võ kỹ Sinh Tử Chớp Ảnh của Tô Minh.

Nhưng trước mắt uy lực của Sinh Tử Chớp Ảnh dường như đã tăng lên mấy lần uy lực!

Gương mặt của Tiêu Nhập Cốt có chút méo mó, hô hấp tràn ngập sự đau đớn và căm tức.

Sao lại nhiều lần lặp đi lặp lại không ngờ được thế chứ?!

"Thôn phệ kiếm hoàn, tăng kiếm ý đến mức độ cảnh giới Thăng Hoa quả nhiên có tác dụng", Tô Minh âm thầm tự nói.

Thật sự cho rằng trước đó anh múa Ma La kiếm chỉ để làm nền cho Thần Khôi đánh lén hay sao?

Không.

Không chỉ như thế.

Làm nền cho Thần Khôi đánh lén chỉ là một phần mà thôi.

Trong thời gian đó, anh còn làm việc khác, anh nhân giây phút đó để đồng thời hấp thụ kiếm hoàn!
Thực hiện cả hai dự định!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.