Chương trước
Chương sau
Tô Minh vẫn còn chút hoang mang, mấy người Tô Chấn Trầm, Tùy Thanh Liên lại lập tức quay đầu nhìn về phía Tô Minh.

Đặc biệt là Tùy Thanh Liên, vừa vui mừng vừa trách cứ, đứa nhỏ này khá có bản lĩnh đấy chứ? Có lẽ chỉ mới gặp qua Cẩn Nhi một lần thôi nhỉ? Mà đã có được Cẩn Nhi rồi? Thậm chí còn khiến Cẩn Nhi mang bầu? Tính toán thời gian thì từ lần Cẩn Nhi đến Tầng Thế Giới gặp mặt Minh Nhi đến nay đại khái khoảng nửa năm, có lẽ đúng là đã mang bầu rồi? Tùy Thanh Liên vội vàng nhìn xuống bụng dưới của Nam Cung Cẩn đang ở trong phòng.


"Cái gì?!!", Nam Cung Trấn Sơn và Nam Cung Đằng đang ngồi thảnh thơi bên ngoài cửa phòng cũng không ngồi yên được nữa, lập tức đứng lên, giống như bị dội nước sôi vậy.

Nhất là Nam Cung Trấn Sơn, sắc mặt đỏ bừng, tái mét, rồi lại tỏ ra ngờ vực, rồi lại phẫn nộ, sốt ruột, cả người giống như sắp chảy máu não đến nơi.

Nếu như Cẩn Nhi thật sự đã là người của Tô Minh, mang thai con của Tô Minh thì hoàn toàn kết thúc rồi.

Nhà họ Nam Cung muốn từ bỏ liên minh với nhà họ Tô cũng không thể được nữa, việc từ hôn lại càng vô vọng hơn. Nhà Nam Cung và nhà họ Tô hoàn toàn trói buộc lại với nhau rồi, kết cục của nhà họ Nam Cung ngẫm lại thực lực vô địch của Tô Ương kia.

"Bố!", Nam Cung Trấn Sơn kích động đến mức sắp ngất xỉu, cơ thể bắt đầu run rẩy, cũng may có Nam Cung Đằng dìu ông ta.

Nam Cung Cẩn có chút kinh hãi và hối hận, bản thân chỉ là nói dối, chính là vì không muốn nhà họ Nam Cung phản bội liên minh với nhà họ Tô, cũng không muốn từ hôn. Nào ngờ hậu quả dường như có vẻ hơi thái quá rồi.

Muốn ông nội đường đường là cảnh giới Chân Hoàng hậu kỳ tức đến ngất xỉu ư?

"Minh Nhi, còn ngây ra đó làm gì, Cẩn Nhi đã mang thai được mấy tháng rồi, con còn không mau tới quan tâm con bé đi?", Tùy Thanh Liên trừng mắt nhìn con trai bên cạnh.

"Mẹ, con".

"Con cái gì mà con? Mau lên, đàn ông thì phải chịu trách nhiệm chứ!!!", Tùy Thanh Liên quát nói, bộ dạng như kiểu nếu Tô Minh còn dám nói một chữ không thì bà cũng dám lập tức ra tay.

Tô Minh câm nín. Chỉ có thể bước ra, đi về phía căn phòng phía trước, đến bên cạnh Nam Cung Cẩn.

Tô Minh cũng là một người lợi hại.

Đến bên cạnh Nam Cung Cẩn, không nói một lời gì liền trực tiếp vòng tay ra ôm chặt lấy cơ thể Nam Cung Cẩn, khỏi phải nói thơm ngào ngạt thế nào.

"Cẩn Nhi, đã mang bầu rồi thì nên ở nhà an dưỡng cho tốt, cứ tùy tiện đi lại như vậy ngộ nhỡ ảnh hưởng đến con của chúng ta thì làm thế nào?", Tô Minh vội vàng ôm lấy thân thể mềm mại của Nam Cung Cẩn, tâm trạng phơi phới, dịu dàng nói.

Trong lòng thì cực kỳ chán ghét.

Sắc mặt Nam Cung Cẩn đỏ ửng lên như thiêu đốt, đỏ đến mức như sắp rỉ máu ra vậy.

Trước giờ nào đã từng



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.