"Thật sự cảm ơn cậu", Vân Thượng Phong khom lưng nói, ở trong lòng ông ta, hình tượng của Tô Minh ngay lập tức cao cả như bầu trời.
Nếu không phải Tô Minh ngăn cản, ông ta hận không thể quỳ xuống để cảm tạ Tô Minh.
Cách đó không xa, Giang Tiễn xấu hổ, chấn động, ao ước, ghen tị đến mức không biết tìm cái lỗ nào để chui vào.
Hắn cảm thấy mình chính như là một thằng hề.
"Cô Quan, đánh cuộc của chúng ta, có thể chắc chắn chứ?", Tô Minh nhìn về phía Quan Khuynh Thành, nở một nụ cười nghiền ngẫm.
"Dĩ nhiên là chắc chắn, Quan khuynh Thành tôi nói lời giữ lời, từ giờ khắc này, anh chính là người đàn ông của Quan Khuynh Thành, trọn đời trọn kiếp", giọng nói của Quan Khuynh Thành có chút kiêu ngạo cùng lạnh lùng nhưng cũng rất nghiêm túc.
"Chuyện này", Vũ Bất Bại sốt ruột, muốn nói cái gì đó, nhưng lại bị Quan Khuynh Thành nhỏ giọng cầu xin: "Ông, cháu xin ông đừng ngăn cản".
"Bé Quan, thân phận của cháu", Vũ Bất Bại thật sự hết nói nổi, ông ta là đang muốn cứu Tô Minh có được hay không???
Thân phận của Quan Khuynh Thành quá kinh khủng.
Chuyện hôn nhân đại sự của Quan Khuynh Thành, căn bản không phải một mình Quan Khuynh Thành có thể quyết định được?
Bây giờ, Quan Khuynh Thành và Tô Minh chỉ vì một lần đánh cược, liền tùy tiện quyết định chuyện cả đời, quả thực quá điên rồ, ngộ nhỡ bị bố mẹ Quan Khuynh Thành, người trong gia tộc biết được, yêu nghiệt tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/639440/chuong-1060.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.