Tô Minh dùng đến Long Ngục Kiếm.
Điều quan trọng hơn là kiếm pháp mà Tô Minh sử dụng chính là chiêu thứ hai của Thiên Vẫn Kiếm, Sinh Tử Chớp Ảnh, mà không phải Tuyệt Mệnh Phong Vân.
Tuyệt Mệnh Phong Vân hiển nhiên không phải là đối thủ của Phó Tử Lập.
Bởi lẽ, uy lực của Tuyệt Mệnh Phong Vân còn thua xa chiêu thứ hai của Đại Hoang Vu Quyền, Quy Vu Trần Ai.
"Với mùi vị sống chết rõ ràng như thế, dùng nó để thi triển "Sinh Tử Chớp Ảnh" là tốt nhất", Tô Minh liếm môi nói.
Anh không có nhiều lần thôi diễn và lĩnh ngộ, nên không hiểu cảm giác thôi thúc thi triển chiêu thứ hai của Thiên Vẫn Kiếm, Sinh Tử Chớp Ảnh, mà cảm giác thôi thúc ấy đến từ tình cảnh hiểm nguy của bản thân ngay lúc này.
Nếu bản thân đã có ý nghĩ và khát khao này.
Thì Tô Minh sẽ không việc gì phải kiềm chế chính mình.
Trên thực tế, suy nghĩ và khát khao ấy chính là một loại ngộ đạo lâm thời.
Nếu lần này từ bỏ nó thì không biết phải chờ đến bao giờ mới có lại cơ hội tốt như vậy nữa.
"Sinh tử, sinh tử, sinh tử, ha ha ha, thì ra nó là như vậy, là sợ hãi trước cái chết, là hy vọng với sự sống, khi sợ hãi đến cùng cực sẽ chuyển thành tiềm năng vượt qua chính mình, mà hy vọng sống sót chính là ngòi nổ châm lên ngọn lửa này", trong khi điện quang hỏa thạch, Tô Minh cảm thấy chân khí trong cơ thể mình như hóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/639400/chuong-1020.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.