Nếu như có được thanh kiếm đó thì đúng là có thể vô địch cả thế giới Tiểu Thiên và có thể thống trị cả thế giới Tiểu Thiên rồi.
Hách Liên Giảo cũng vậy, bà ta nhìn chằm chằm vào Tô Minh như muốn ăn tươi nuốt sống, giống như người bị bỏ đói bốn năm ngày hôm nay nhìn thấy thịt cá ngon. Bà ta vốn là người có khí chất, có nhan sắc nhưng lúc này trên mặt toàn là vẻ tham lam.
Còn cả sáu bảy thế lực trốn được truy đuổi của Tô Minh rồi nấp ở trong hư không quan sát trận chiến, lúc này cũng giống như đàn sư tử sống trong hoang mạc khô cằn không tìm thấy nguồn nước, lúc này nhìn thấy nước mà mắt như phát sáng.
“Giữ cái cc! Lần này xem ông chạy kiểu gì?”, Tô Minh đột nhiên quát lên.
Sát ý vô tận.
Kể cả anh không có Ma La Kiếm thì anh không thể giết người được sao?
Có chuông Thiên Địa Huyền Hoàng trên người, có máu thần và kho tàng huyết mạch nữa thì Tô Minh lo gì.
Tô Minh nhắm trúng Phó Tịch, anh thật sự muốn giết người.
Đúng thế! Không có Ma La Kiếm thì anh không giết chết được Hách Liên Giảo và Phó Tử Lập. Kể cả liều mạng thì cơ hội cũng không lớn.
Nhưng giết chết Phó Tịch thì anh hoàn toàn có thể làm được. Cảnh giới chân hoàng trung kỳ thôi mà.
Kể cả Phó Tịch ở bên cạnh Phó Tử Lập cũng không sao. Bởi vì Tô Minh có niềm tin là anh làm được.
Chỉ cần đỡ được một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/639389/chuong-1009.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.