Chương trước
Chương sau
Từ một cô gái bình thường trên trái đất, thậm chí chưa từng tiếp xúc với võ công, hiện tại cô đã có được cảnh giới và sức mạnh kinh người như vậy.

Nếu anh không nhớ nhầm, lần cuối cùng anh gặp Tiêu Nguyệt là nửa năm trước.


Lúc ấy, Tiêu Nguyệt thậm chí còn không phải là một võ tu.

Nhưng bây giờ, cô đã ở cảnh giới bán bộ Chân Hoàng?

Sắc mặt anh khẽ biến đổi.

Trước nay, luôn là anh làm mới quan điểm võ thuật của người khác, nhưng lúc này, có vẻ quan điểm về võ thuật của anh đã được Tiêu Nguyệt khai sáng.

“Thiên nữ tiền bối, đã có chuyện gì xảy ra với cô ấy vậy? Cô có thể nhìn ra không?”, Tô Minh hỏi.

“Hợp nhất kí ức từ kiếp trước, kiếp trước của cô ta là đại đế, hơn nữa, linh hồn của người phụ này ẩn chứa một kho báu, có chút thú vị, cậu nhóc à, người phụ nữ này rất đặc biệt đấy”, Thiên nữ Tạo Hóa khá ngạc nhiên nói: “Cậu nhóc, cô ta là người phụ nữ của anh à? Anh kiếm được món hời lớn đấy!”

“Đã từng là”, Tô Minh do dự một chút. Sau đó đem chuyện của mình và Tiêu Nguyệt kể lại cho thiên nữ Tạo Hóa nghe.

Chờ đến khi tiên nữ Tạo hóa nghe xong.

“Tên nhóc, anh đúng là làm hàng, rõ ràng biết cô ta yêu anh như vậy, vả lại như anh nói, năm đó khi anh bị chôn sống thì cô ta bị bố mẹ mình nhốt ở nhà, cô ta cũng không rõ tình hình của anh, việc gì phải để ý đến quá khứ như vậy? Thậm chí sau này cô ta có gả cho Từ Viêm thì cũng rất bình thường. Cô ta tưởng rằng anh đã chết 3 năm rồi, dưới tình huống đó, mẹ cô ta quỳ xuống uy hiếp cô ta, cả gia tộc cũng ép buộc, cô ta cũng không còn cách nào khác”, thiên nữ Tạo Hóa tiếp tục nói: “Đương nhiên, tất cả những thứ này không quan trọng, quan trọng là tôi chỉ ngửi thấy một mùi đàn ông trên người cô ta, đó chính là mùi của anh, cũng có nghĩa cô ta vì anh mà thủ thân như ngọc”.

Tô Minh không nói gì.

Trên thực tế, anh chưa bao giờ trách Tiêu Nguyệt.

Chỉ là sau 3 năm, anh luôn cảm thấy có khoảng cách vô hình giữa anh và cô, tìm không thấy cảm giác năm xưa nữa nên anh vẫn luôn từ chối.

Tránh né.

Giống như một sự tránh né có chủ ý.

“Hơn nữa, người phụ nữ này đã thức tỉnh kí ức từ kiếp trước, vậy thì chính là Hoàng Đế. Nếu cô ấy không thực sự yêu anh, có thể trực tiếp coi anh như con kiến. Làm gì còn nhớ mãi không quên như vậy? Anh có biết hoàng đế là khái niệm gì không?”, thiên nữ Tạo Hóa nói thầm, cảm thấy rất kì quái.



Nữ Đế Chứng Đạo có được toàn bộ ký ức của Nữ Đế tiền kiếp.

Người con gái này như kiểu người giàu nhất thế giới một lúc có được rất nhiều tiền nhưng vẫn chưa quên được mối tình đầu, vẫn yêu người con trai này sâu nặng mặc cho người con trai này mỗi tháng chỉ kiếm được mấy chục ngàn tệ.

Đúng vậy! Tô Minh chính là người con trai như thế.
Không phải là sỉ nhục Tô Minh! Nhưng đối với Nữ Đế Chứng Đạo mà nói thì hiện giờ Tô Minh chỉ giống như một con kiến.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.