Ngư Dung Băng ngây người.
Không ngờ Tô Minh sẽ nắm lấy tay mình.
Chưa từng cho người đàn ông nào nắm tay mình.
Giờ phút này, trái tim của cô ta không khỏi hơi rung động.
Từ Di Thiến và Liên Tông cũng nhìn thấy cảnh ấy.
Từ Di Thiến phấn khích, vốn cô ta còn nghi ngờ chưa chắc chắn lắm về mối quan hệ giữa Tô Minh và Ngư Dung Băng. Thế nhưng, giờ thì... Ha ha ha! Một nữ thần lại bị úng não, tìm một người đàn ông như con kiến! Hay! Hay! Hay lắm!
Liên Tông thì lại ghen tỵ, trong mắt lóe lên vẻ âm u.
"Không phải mời chúng tôi ăn cơm hả? Vậy đi thôi", Ngư Dung Băng nói, gương mặt tuyệt đẹp ửng hồng, sau đó lại trở nên lạnh lùng như băng.
Tô Minh đã đồng ý rồi thì cô ta cũng đành nghe theo chứ sao. Còn về sự an toàn, chỉ có thể dựa vào Tô Minh vậy.
Nếu không đồng ý thì Từ Di Thiến cũng sẽ không cứ thế bỏ qua cho mình.
"Mời", Từ Di Thiến cười nói, bày ra động tác mời, trong nụ cười lại hiện lên vẻ tàn nhẫn.
Dưới sự dẫn đường của Từ Di Thiến.
Chẳng mấy chốc.
4 người đã đi đến một khách điếm có tên là "Thần Vị Cư".
Thần Vị Cư nằm trên con đường trung tâm sầm uất nhất ở Thiên Đường Ngục, có thể nói là vị trí ngon nghẻ nhất ở đây.
Một tòa nhà hình trụ ba tầng, trông cổ kính như kiến trúc thời cổ ở Hoa Hạ.
Hầu bàn ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/639337/chuong-957.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.