Chương trước
Chương sau
“Làm bộ làm tịch, hắn chỉ là muốn chiếm lợi từ cô chủ mà thôi, được ôm lấy cô chủ, cho dù hắn có bước vào chỗ chết thì một đời này cũng coi như đáng giá rồi”, Ngư Vọng đố kỵ nói, hắn ta và Ngư Đằng, chính xác mà nói thì toàn bộ thế hệ trẻ của nhà họ Ngư, ai mà không coi cô chủ là nữ thần trong mộng của mình? Hai người họ hết lòng cảm mến cùng ái mộ Ngư Dung Băng đến mức mê mẩn nhập ma, nhưng cuối cùng, ngay cả tay của cô chủ cũng còn chưa chạm qua, ngược lại tên nhãi khốn kiếp kia, một con kiến hôi mới chỉ đạt tới cảnh giới Động Hư lại được ôm cô vào lòng!!!

Đúng lúc này.

“Kiến hôi, bó tay chịu trói hay là để tôi ra tay?”, Chương Mộc đứng trước mặt Tô Minh, nở nụ cười âm trầm, con ngươi xẹt qua những tia sáng lạnh lùng, là sự tàn nhẫn cùng bỡn cợt.


Vừa nói, khí tức toàn thân hắn cũng được phóng ra không chút do dự.

Đầu tiên chính là sát ý.

Tuy rằng sát khí của hắn không bằng Tiêu Dẫn, nhưng rốt cuộc cũng là người của Sát Đường, cũng tương đối ngang tàng.

Sát khí cuộn trào, giống như một tầng sa mỏng màu máu, dập dờn theo gió, trong nháy mắt bao bùm lấy Tô Minh cùng Ngư Dung Băng.

Nhiệt độ tại vị trí của Tô Minh và Ngư Dung Băng điên cuồng giảm xuống, nhanh chóng đóng băng lạnh buốt.

Ngư Dung Băng bị đánh thức bởi luồng sát khí khủng bố này.

“Đúng vậy, cho dù anh ta thực sự là thần y, thực sự có thể giúp mình chữa bệnh và hồi phục lại thì đã thế nào? Vẫn chỉ có con đường chết”, Ngư Dung Băng khổ sở, tự nhủ trong lòng.

“Đừng dao động cảm xúc quá nhiều, bình tĩnh lại”, Tô Minh khẽ nhíu mày, nếu cảm xúc của Ngư Dung Băng dao động lớn, dòng chảy linh khí cuồng bạo trong cơ thể sẽ va chạm càng mạnh hơn, tăng thêm độ khó cho dẫn độ.

“Muốn chết!!!”, vẻ mặt Chương Mộc khó coi, Tô Minh lại không để ý tới hắn ta? Một con kiến rác rưởi lại phớt lờ mình?

“Hô”

Chương Mộc ra tay.

Vừa nhấc tay chính là một trảo.

Hắn ta muốn tóm sống Tô Minh giống như tóm lấy một con chó chết.

Nhấc anh lên, chơi đùa cái mạng nhỏ của anh.

Phải khiến anh cảm nhận thật tốt cái gì được gọi là tuyệt vọng?

Trảo ấn của Chương Mộc không đơn giản, nó tỏa ra hai màu đỏ đen, trên trảo ấn rải rác những đường gờ bén nhọn, mỗi đường gờ đều mang theo mũi nhọn sắc bén khiến trái tim người ta phải rét lạnh.

Trảo ấn vừa động, giống như một lối đi vô cùng sắc nét xuất hiện trước mắt tất cả mọi người.

Trảo ấn di chuyển về phía trước, lay động biến hóa kỳ ảo, giống như một bàn tay ma quái vươn lên từ dưới địa ngục.

Khiến người ta càng kinh sợ chính là lực lượng dao dộng trên trảo ấn đó.

“Sức mạnh thuần túy hơn 15 triệu kg”, Lâm Chân Võ tự lẩm bẩm một mình, ánh mắt cũng trở nên ngưng trọng.
15 triệu kg đã vượt quá trình độ sức mạnh của một tu giả võ đạo cảnh giới Chân Vương sơ kỳ bình thường.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.