Chương trước
Chương sau
Con ngươi già nua của bà lão họ Ngụy cũng trợn to hơn chút.

Đúng là khó tin.

"Không xong!", Lâm Chân Võ và đám lãnh đạo học viện Linh Võ đều lạnh cả người, sốt ruột, không ngờ Tô Minh lại cứng đầu như thế.


"Tuy một kiếm áp đảo Mạnh Lăng ban nãy của Tô Minh rất rất rất mạnh, khiến tôi cũng thấy khá nguy hiểm, nhưng chắc chắn không thể nào đe dọa được Chân Vương trung kỳ", Lâm Chân Võ khẳng định: "Tô Minh muốn dùng một kiếm ấy để đối phó bà lão họ Ngụy kia thì quá xem nhẹ bà ta rồi".

Sắc mặt Lâm Chân Võ cực kỳ khó coi.

Sơ suất ấy của Tô Minh nếu xui có khi còn mất mạng.

"Ha ha, vốn định bảo bà Ngụy ra tay giết chết thằng con hoàng nhà mày, nhưng bà ấy chắc chắn sẽ không chịu. Tao đây cũng chẳng có cách nào. Ai ngờ, tự mày lại muốn chết cơ chứ? Đúng là tự làm tự chịu!", Hoàng Linh Viện hết sức vui vẻ, cô ta như đã trông thấy Tô Minh chết rất thảm.

Sự liều lĩnh, kiêu ngạo, dốt nát chính là bùa đòi mạng của anh ta!

Ngay cả Mạnh Lăng đứng cạnh, ánh mắt cũng lập lòe, cảm thấy Tô Minh chết chắc rồi. Sự đáng sợ của cảnh giới Chân Vương thì sao người thường có thể tưởng tượng nổi.

"Vẫn là một kiếm kia sao?", bà lão họ Ngụy kinh ngạc và khó hiểu trong giây lát, sau đó chợt tỏa ra nhàn nhạt sát khí.

Trong đôi mắt già nua của bà ta phản chiếu một nhát kiếm đang chém về phía mình. Nhưng bà ta cũng không lo lắng.
Bởi vì, bà ta cảm thấy một kiếm đó của Tô Minh giống như một kiếm thắng áp đảo Mạnh Lăng trước đó, cũng là chiêu mạnh nhất, át chủ bài của anh. Mà sức mạnh thì cũng giống như suy nghĩ của Lâm Chân Võ. Ban nãy, bà ta đã đoán được đôi chút, nó chỉ tàm tạm thôi, cùng lắm chỉ cỡ đó.

Bà ta đã tính trước hết rồi.

Thế nhưng.

Có thật là thế không?

Thoáng chốc.

Mí mắt bà lão họ Ngụy giật tăng tăng.

Cả người đều lộ ra vẻ khó có thể tin.

Bà ta cảm giác được nguy hiềm cùng cực đang đến gần.

Nó đến từ chính nhát kiếm kia!

Không thể nào?

"Một kiếm này khác xa với một kiếm áp đảo Mạnh Lăng ban nãy ư?", lúc này, bà lão họ Ngụy mới giật mình nhận ra.

Đương nhiên khác xa rồi.

Một kiếm này, không những có 30 triệu sức mạnh, quy luật không gian, lực khống chế, kiếm ý Nhập Vi hậu kỳ, còn có thêm chiêu thứ nhất của Thiên Vẫn Kiếm - Tuyệt Mệnh Phong Vân!

Quan trong nhất là, giờ đây Tô Minh đã hiểu được kha khá ý cảnh của mây và gió, cũng coi như đã nhập môn. Thế nên, sức mạnh của "Tuyệt Mệnh Phong Vân" cũng trở nên cực kỳ khủng bố.

Một kiếm này mạnh hơn gấp 3 lần khi đánh với Mạnh Lăng.

Chẳng những vậy, tuy khi đánh với Mạnh Lăng, anh cũng dùng Long Ngục Kiếm, nhưng thực tế lại không sử dụng khí thế Long Ngục ở trung tâm kiếm. Có điều, lần này khí thế bàng bạc và sự sắc bén giấu kín bên trong nó đã hoàn toàn được phát động, phát huy ra sức mạnh của Long Ngục Kiếm.
Gương mặt già cỗi như vỏ cây của bà lão họ Ngụy run rẩy trắng bệch.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.