Nếu nhìn kỹ thì dường như nhìn thấy những tầng mây chồng chéo trong kiếm quang đó. Có gió bão đang gào thét, dần dần hình thành lên lốc tố bao trùm khắp nơi.
Trong kiếm quang hình thành nên không gian, trong không gian chứa đựng gió và mây.
Tầng mây và lốc xoáy mang đến mùi vị hủy diệt, mạnh đến nỗi không tưởng. Cuối cùng, mùi hủy diệt đó hình thành nên chữ ‘Vẫn’.
Gió màu xanh!
Mây màu bạc!
Màu xanh và màu bạc quấn lấy nhau bao trùm khắp đất trời, kiếm quang tản ra từ trong ra ngoài.
Nhất thời, kiếm quang mà Tô Minh đánh ra hình thành nên ánh sáng duy nhất, ánh sáng đan xen giữa màu xanh và màu bạc bao trùm toàn bộ không gian.
Lúc kiếm quang lao về trước như cuốn bay mọi thứ.
Những nơi nó đi qua chỉ còn lại vẻ hỗn độn.
Những nơi nó đi qua, tất cả đều trở thành hư vô mà trước nay chưa từng có.
Kiếm trong tay của tất cả mọi người có mặt ở đây đều bắt đầu gãy tan, đặc biệt là kiếm tu, cả những tu giả võ đạo có thực lực không đủ mạnh như bị rơi vào trạng thái tẩu hỏa nhập ma. Hai mắt họ đỏ ửng, dường như rơi vào nhập ma, mất đi lý trí và tư duy.
“Kiếm này…!”, đến cả Lâm Chân Võ cũng toàn thân run rẩy mà không dám tin.
“Phong ý cảnh, vân ý cảnh, quy luật không gian, kiếm ý…”.
Tu giả võ đạo bình thường chỉ cần lĩnh ngộ được một trong bốn loại này thì đã là thiên tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/639214/chuong-834.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.