Nhưng cùng lúc, Tô Minh đã quay đầu nhìn về phía Lâm Chân Võ: “Tôi nắm chắc! Xin viện trưởng hãy tin tôi”.
Chuyện này…
Lâm Chân Võ lại trầm ngầm!
Tin? Tin thế nào đây?
Một cảnh giới bán bộ hóa thần đối đầu với cảnh giới Thông Thiên hậu kỳ? Rốt cuộc là lấy cái gì để tin đây?
Huống hồ, Trần Thanh Minh ở cảnh giới Thông Thiên hậu kỳ không chỉ đơn giản như vậy, bà ta còn rất nhiều chiêu bài. Tô Minh căn bản không hiểu sự khủng khiếp của bà ta.
Nhưng cuối cùng Lâm Chân Võ vẫn gật đầu đồng ý.
“Ông nội!”, Lâm Thanh Loan như sắp khóc, cô ta muốn nói gì nhưng bị Lâm Chân Võ khoát tay ngăn lại.
“Để cậu ta cảm nhận một chút thực lực của Trần Thanh Minh cũng tốt. Cậu nhóc này cái gì cũng tốt, chỉ có điều tự tin quá mức, đúng là nên chịu chút đả kích, như vậy mới có thể phát triển hơn nữa”.
Lâm Chân Võ thầm nghĩ, đây là tính toán của ông ta.
Còn về an toàn của Tô Minh thì…
Hừm…
Thật sự đến lúc sinh tử, ông ta ra tay cứu Tô Minh là được. Nếu đã trở mặt với Trần Thanh Minh rồi, bà ta cũng ngang nhiên chối cãi thì Lâm Chân Võ cũng có thể như thế.
Khi thấy Lâm Chân Võ gật đầu thì con ngươi của tất cả mọi người ở đây như sắp rơi ra ngoài.
What?
Lâm Chân Võ thật sự đồng ý rồi sao? Đùa gì vậy?
Lẽ nào Lâm Chân Võ thật sự cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/639212/chuong-832.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.