Trương Thiên Nhẫn tức đến nỗi toàn thân run rẩy nhưng cố nhẫn nhịn mà không phản bác.
Lâm Chân Võ chỉ lặng lẽ nhìn Trần Thanh Minh mà không nói gì.
Một lúc sau…
“Trần Thanh Minh! Bà đã bị đuổi!”, Lâm Chân Võ vừa dứt lời thì như có viên đá ném xuống mặt hồ phẳng lặng.
Nhiệt độ toàn bộ nơi này như bị hạ xuống khủng khiếp, lạnh như sắp đóng băng.
“Ha ha! Lâm Chân Võ! Ông ra dáng lắm! Mạnh mẽ lắm! Đuổi bổn tọa ư, được lắm! Bổn tọa hứa với ông, bắt đầu từ hôm nay học viện rác rưởi như học viện Linh Võ của các ông sẽ không có ai có thể bay đến đại lục Tụng Thiên nữa. Không chỉ là đại lục Tụng Thiên mà cả mấy đại lục như đại lục Long Viêm nữa”, Trần Thanh Minh cười lớn, nói với vẻ ác độc.
Đúng là lật mặt trắng trợn!
Đại lục Tụng Thiên nằm ở tầng võ trung, cũng có mười mấy đồng minh trong tầng võ trung.
Đắc tội với bà ta thì học viện Linh Võ sẽ mất đi 1/3 tư cách được bay lên tầng võ trung.
Cái giá này học viện Linh Võ phải gánh hết!
Trần Thanh Minh tin rằng, với cái giá quá khủng khiếp này thì sớm muộn gì Lâm Chân Võ cũng phải quỳ xuống xin lỗi và cầu xin mình tha thứ.
Sau đó bà ta giơ tay chỉ về phía Tô Minh nói: “Ông đuổi bổn tọa, thậm chí trả cái giá quá đắt chẳng qua vì muốn giữ lại thiên tài này sao? Lâm Chân Võ! Bổn tọa hứa với ông, đại lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/639209/chuong-829.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.