Bỗng nhiên, một điểm sáng, mỏng manh như đầu cây kim.
Mỏng manh đến mức khiến người ta tưởng đó chỉ là ảo giác.
Đến Tô minh cũng không thể nhìn rõ, còn phải dựa vào sự trợ giúp của Thần huyết và kho báu huyết mạch mới có thể miễn cưỡng bắt được vào trong mắt.
Điểm sáng đó được Quý Thanh Hoà điều khiển, ngưng tụ đến cực điểm, có lẽ nó còn mảnh hơn cả độ dày của một sợi tóc đến cả trăm nghìn lần, nhưng càng là như vậy thì lực tấn công càng khủng khiếp.
Khi điểm sáng xuyên qua bầu không, đến cả không khí và không gian xung quanh cũng đều thay đổi.
Như thể dịch chuyển tức thời.
“Tam Mao, ra tay!!!”, công chúa nhỏ Cổ Kim hét lên, đôi con ngươi co rút, đầy sự dè chừng.
Quý Thanh Hoà điểm nhẹ một cái thôi đã khiến cô ta nảy sinh trực giác không thể chống đỡ nổi.
Cho nên, cô ta chỉ đành để Tam Mao ra tay.
Tam Mao, chính là con chồn nhỏ mang dòng máu của Thần Huyết thời hoang cổ ở trên vai cô ta.
Con chồn nhỏ này là khi cô ta còn rất nhỏ đã có cơ duyên để gặp nó.
Lúc mới bắt đầu, cô ta cho rằng nó chỉ là một con mèo đặc biệt, lại thêm cái đuôi có ba màu nên mới đặt tên cho nó là Tam Mao, cho dù sau này biết được nó không phải là mèo, là một con chồn cái mang dòng máu của Thần Huyết hoang cổ, cô ta vẫn gọi nó là Tam Mao.
Trong hai năm gần đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/639149/chuong-769.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.