Tô Ương liền chặn lối đi của anh.
"Em trai ngoan, dường như em có chút hiểu lầm với anh rồi", Tô Ương cười nói, muốn đi à? Đâu có dễ thế?
Tô Minh nhìn chằm chằm về phía Tô Minh, nói:
"Hiểu lầm? Thứ nhất, anh không phải anh trai tôi, tôi và anh không có bất kỳ khí tức liên quan nào, cho nên anh chắc chắn không phải là bố mẹ tôi sinh ra!"
"Thứ hai, anh có thể lừa dối cái người ngực teo đầu óc đần độn này, nhưng anh vốn không lừa được tôi đâu, anh dùng gần hai tháng tới tầng trái đất chỉ vì muốn nhìn mặt tôi? Trong lòng anh tin sao? Anh muốn giết tôi thì có! Mặc dù, sát ý của anh được che đậy rất tốt! Nhưng tôi vẫn có thể cảm nhận được!"
"Tôi nghĩ, bố mẹ tôi chỉ có một đứa con là tôi, chỉ cần tôi chết rồi, người con nuôi là anh mới có thể giành được vị trí tộc trưởng".
...
Tô Minh nói xong.
Ánh mắt tàn nhẫn của Tô Ương khẽ run lên.
Tất cả đã bị nói trúng tim đen!!!
Cơ thể Tô Ương cũng run lên.
Còn Nam Cung Cẩn lại lớn tiếng mắng: "Cái rắm! Anh Tô Ương sao có thể là loại người như vậy? Là anh lấy lòng tiểu nhân đo bụng quân tử!"
"Ông hình như có chút áy náy, loại tính cách này của ông không tốt chút nào, từ khi ông chuẩn bị bước lên con thuyền của anh ta, đồng nghĩa với việc theo anh ta, chẳng khác nào phản bội chủ nhân, chủ mẫu của ông, phản bội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/639098/chuong-718.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.