Hơn nữa, đã đến giai đoạn này, thì coi như Tô Minh cắn ngón tay lấy máu thì kho tàng huyết mạch của anh cũng có thể tự hấp thụ mà không cần tới xác thịt.
Chấn động vô cùng!!!
Không tài nào tin nổi.
Bên ngoài, có rất nhiều người tu tiên ngang tàng sở hữ vô số tài nguyên võ đạo, nhưng đều bị mắc kẹt trong việc hấp thụ đan điền, tốc độ luyện hóa quá chậm, dù dùng tới rất nhiều tài nguyên võ đạo, giống như việc sở hữu một "núi vàng" vậy, cũng chỉ có thể dùng dần dần tích tụ và sử dụng.
Nhưng Tô Minh thì không như vậy.
Anh tuy giờ không có "núi vàng", nhưng dù cho có đi nữa thì cũng có thể sử dụng toàn bộ trong một quãng thời gian ngắn.
Nếu đây không phải xuất thần, thì là gì chứ?
Đáng sợ hơn nữa là, sức hấp thụ và luyện hóa của kho tàng huyết mạch không chỉ là có tốc độ, mà ngay cả độ chuyển hóa cũng vô cùng lớn.
Những người tu tiên khác, luyện hóa linh khí, chuyển hóa thành khả năng lưu giữ chân khí trong cơ thể, độ chuyển hóa cao nhất là năm phần, cũng có nghĩa là, một trăm linh khí có thể hấp thụ, cao nhất cuối cùng có thể chuyển hóa thành bản thân dùng được chỉ có năm mươi phần chân khí.
Kho tàng huyết mạch của anh được hấp thụ luyện hóa lại đạt tới 9 phần.
Lợi dụng được những tài nguyên võ đạo, kho tàng huyết mạch khiến đan điền tăng lên gấp đôi!
Đối với Tô Minh mà nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/639082/chuong-702.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.