Chương trước
Chương sau
Đừng quên, Tô Minh vẫn chưa tới 22 tuổi.

"Theo quy ước, ông ta đã bị giết chết trong 1 chiêu, cho nên, Hoàng Cực cưng cũng sẽ bị tiêu diệt", sau đó, Tô Minh nhìn về phía trước, nói.

Lời này vừa nói ra.


"Chạy!", một trưởng lão của Hoàng Cực cung chợt hét lên, rồi dẫn đầu bỏ chạy.

Những đệ tử và nhân viên cấp cao khác cũng điên cuồng vận chuyển chân khí, thậm chí là đốt cháy máu để bỏ trốn như một đàn chim giật mình vỗ cánh bay đi.

Tô Minh lại chẳng chút vội vã.

Anh đã theo dõi đám nhân viên cấp cao và đám đệ tử nòng cốt, chân truyền rồi.

Tổng cộng có khoảng 50 người.

Tuy 50 người này chạy về các phía khác nhau, mà còn rất nhanh.

Nhưng đáng tiếc, ở trước mặt "Lược Ảnh Bộ" thì bọn họ vẫn quá chậm.

Tô Minh giống như một con hổ xông vào đàn gà.

Một kiếm là có thể giết chết 3 đến 5 người.

Nhát nào nhát nấy đều hết sức chính xác.

Hầu như đều cắt đứt cổ người ta.

Trông từ xa không hiểu sao lại cảm thấy khá là đẹp.

Hơn 10 giây sau, Tô Minh bỗng dừng lại.

"Bố, mẹ, con xem như đã báo thù được bước đầu tiên cho hai người rồi", Tô Minh thì thào. Tuy nếu dựa theo cách nói của Tô Ly thì có lẽ bố mẹ không có chết, nhưng thù thì vẫn phải báo.

Đúng lúc này.

"Thưa cậu Tô, đây là quà ra mắt của nhà họ Giả chúng tôi, cảm ơn cậu đã đóng góp cho Thủ Hộ Sơn. Hoàng Cực cung hoành hành ngang ngược, mấy năm nay đã gây nên tội ác ngập trời. Những gia tộc như chúng tôi vì thực lực không bằng nên đành phải nín nhịn, sống luồn cúi. Nay, cậu Tô đã diệt trừ Tống Chân Thần và Hoàng Cực cung, đồng nghĩa với việc có ơn với toàn bộ gia tộc bảo vệ ở Thủ Hộ Sơn chúng tôi".

Hơn 10 người đàn ông trung niên bước đến, người mở miệng là một người có khí chất nho nhã, mặc một bộ đồ màu xanh, đội mũ lông vũ, cầm kiếm. Vẻ mặt ông ta hết sức kính nể, còn có chút lấy lòng, nhưng sâu trong ánh mắt lại lộ ra vẻ kiêng kỵ.

Ông ta là Giả Cử Hình - gia chủ nhà họ Giả, một trong số gia tộc bảo vệ ở Thủ Hộ Sơn.

Những người còn lại cũng thuộc các gia tộc bảo vệ khác, Tô Minh cũng không từ chối.

Hiển nhiên, bọn họ đang sợ hãi, sợ thực lực của anh nên bỏ tiền mua bình an, sợ anh thuận tay diệt họ và gia tộc họ. Dù sao, anh có thể tiêu diệt Hoàng Cực cung thì cũng có khả năng xóa sổ bọn họ.

Bọn họ sợ.

Trên thực tế, tuy Tô Minh không phải người tốt, nhưng cũng chẳng phải loại người thích giết chóc không phân rõ đúng sai.
Anh cũng chẳng có hứng tiêu diệt những gia tộc kia.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.