Khoé miệng Ninh Triều Thiên đã rỉ máu tươi.
Cả cơ thể gầy guộc bắt đầu run lên, thậm chí gần như sắp nổ tung.
“Không!!! Ông già, tránh ra! Mau tránh ra đi!”, Tô Minh hét lên, tròng mắt đã đỏ ửng, anh hận bản thân mình sao lại yếu như vậy?!
Tô Minh dường như đang ở bên bờ vực tẩu hoả nhập ma.
“Thiên nữ tiền bối, Thiên nữ tiền bối, Thiên nữ tiền bối, mau dậy đi, giúp tôi!!! Xin cô! Dù có phải trả bất cứ giá nào!”, cả người Tô Minh run lên, trong lòng nôn nóng thét gọi.
Anh tuyệt đối không chấp nhận được việc để cho ông già chết trước mặt mình.
Nhưng đáng tiếc, Thiên nữ Tạo hoá lại không hề có động tĩnh gì.
Cùng lúc đó.
Ầm…
Cuối cùng Ninh Triều Thiên cũng không thể chống chọi được nữa.
Hai bàn tay xám xịt như thể bộ xương đã bị phơi ngoài nắng gió cả vài trăm năm.
Gương mặt già nua trắng bệch trông lại càng nhuốm màu xương gió, ông như thể một ngọn nến tàn trước gió.
Khí tức cũng trở nên hỗn tạp, trở nên yếu ớt.
Lưỡi kiếm như cột lửa kia cuối cùng vẫn chém lên người Ninh Triều Thiên.
May là, trong giờ phút sinh tử Ninh Triều Thiên đã khẽ nhích người sang một bên.
Lưỡi kiếm kia rơi vào bên trên vai trái của ông.
Lưỡi kiếm chém mạnh vào người.
Ngập đến hai, ba tấc.
Nửa bên vai của Ninh Triều Thiên như muốn đứt rời.
Càng đáng sợ hơn là, trên lưỡi kiếm kia đang được Ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/639052/chuong-672.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.